AI: Cảm giác là gì? Sao con người "cần phải" cảm thấy khó chịu?
Hà Bồ Đề: Cảm giác mà chúng ta phản ứng là các cảm giác dễ chịu, khó chịu và trung tính và đây là 3 trạng thái của cảm giác?
O3mini AI: Đúng vậy. Theo quan điểm của Phật giáo và các trường phái tâm lý học, các cảm giác (hay cảm thụ) mà chúng ta trải nghiệm thường được phân loại thành ba trạng thái cơ bản:

- Dễ chịu (Sukha):
+ Đây là những cảm giác mang lại niềm vui, thoải mái hay hạnh phúc. Khi trải nghiệm cảm giác dễ chịu, con người thường có xu hướng bám víu, mong muốn kéo dài trạng thái đó.
- Khó chịu (Dukkha):
+ Những cảm giác này gắn liền với sự đau đớn, bất mãn, hay khó chịu. Chúng kích động con người tìm cách tránh né hay giảm thiểu trải nghiệm khó chịu đó.
- Trung tính (Addukkha/Sanukamma):
+ Đây là những cảm giác không rõ ràng về dễ chịu hay khó chịu, chúng thường mang tính chất trung lập và không gợi ra phản ứng mạnh mẽ ngay lập tức.
Việc phân loại này rất quan trọng vì nó không chỉ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về các trải nghiệm cảm thụ mà còn là cơ sở để nhận thức và điều chỉnh các phản ứng thân, khẩu, ý. Theo giáo lý Phật giáo, khi chúng ta nhận biết được rằng tất cả các cảm giác này đều chỉ là hiện tượng tạm thời, không cố định và không thuộc về một "ngã" hay "tự" bất biến nào, ta có thể học cách không bám víu vào chúng.
Thông qua việc quan sát một cách tỉnh thức và trung lập (như trong thiền định), chúng ta có thể thấy rõ bản chất vô thường và vô ngã của các cảm giác, từ đó giúp giảm bớt phản ứng tự động và dẫn đến sự tự do tâm lý. Đây cũng là một phần trong quá trình thực hành để hiểu sâu sắc quy luật duyên khởi, tức là mọi hiện tượng, bao gồm cả cảm giác, đều phát sinh do các điều kiện và nhân duyên, và luôn trong trạng thái thay đổi.
Tác giả: AI-HÀ BỒ ĐỀ
có khóa tu mùa hè vào tháng 7 hong ạ
Bài viết có nhiều tư liệu giúp ích cho người đọc và tu học. Cảm ơn cư sĩ Tuấn Minh
Cảm ơn bạn Phương Trâm đã chia sẻ bài viết hay, sâu sắc.
Đọc bình luận thấy cũng giải trí. Phải cảm ơn tạp chí đã mở một nơi để mọi người chia sẻ góp ý. Từ hồi có bình luận tôi siêng đọc tạp chí hơn. Cũng nhiều lúc có những BL hơi thái quá, có lúc đúng lúc sai nhưng cũng phản ánh đc góc nhìn đa chiều. Đọc bài này mà cứ tưởng ông Sếp đang đứng ngay trước mặt. Vị Sếp có 1-0-2. Trong CTY mà bày cả bàn cúng, ngày nào cũng bắt nhân viên bỏ tiền ra cúng..nhiều người cúng mà sao chưa thấy Sếp đi. Lại còn vào tận FB mấy đứa hay góp ý coi có tụ tập nói xấu gì ông không. Khổ thế cơ đấy. Cám ơn TG Ngộ Minh Chương. Bài viết sát thực tế.
Với những ông sếp bà sếp thích nịnh, thích tâng bốc, không thích nghe lời góp ý trái chiều thì góp ý làm gì cho mệt. Cứ để họ chết. Muốn sống thì khó chứ muốn chết thì dễ mà. Thời này thiếu gì chỗ để sa chân. Thích tung hô thì cứ tung hô, thích ngọt thò cứ ngọt, thích nịnh thì cứ nịnh. Như bà Hằng đấy. Cứ "cô Hằng mãi đỉnh" , "cô Hằng số 1" , "em yêu cô Hằng". "Cô Hằng luôn đúng". Nhờ thế mà giờ đi lưu vong luôn không dám về VN nữa đấy.
Tôi mong chờ mấy người sếp có tâm địa ích kỷ , hẹp hòi hay thích trù dập gặp mấy người như bạn này mới đáng . Vậy chứ gặp mấy người như này thì chả dám hở miệng nói gì đâu . Chỉ giỏi trù dập lấn lướt người hiền thôi. Tôi tin nhân quả sẽ đến với những người như vậy , tâm tính hành vi dù có che giấu cỡ nào cũng không qua khỏi thần phật . Sống chèn ép trù dập , gán tội cho người khác sẽ gặp nhân quả . Cám ơn T.gia viết bài này thay cho tiếng nói nhiêù người mà không biết những kẻ cần đọc có đọc được không.