
Bạn đọc
Đăng ảnh cá nhân lên mạng xã hội: Góc nhìn tâm lý và phật học?
Khi ta đủ lắng để nghe chính mình, đủ sáng để nhận ra đâu là điều nuôi dưỡng tâm thức, và đủ tự do để không bị kéo đi bởi bát phong, lúc đó ta hiện hữu một cách trọn vẹn.
-
Đăng ảnh cá nhân lên mạng xã hội: Góc nhìn tâm lý và phật học?
Khi ta đủ lắng để nghe chính mình, đủ sáng để nhận ra đâu là điều nuôi dưỡng tâm thức, và đủ tự do để không bị kéo đi bởi bát phong, lúc đó ta hiện hữu một cách trọn vẹn.
-
Bạo lực học đường – tiếng chuông cảnh tỉnh cho người lớn
Giáo dục, suy cho cùng, không chỉ là truyền đạt tri thức, mà là nuôi dưỡng con người có tâm lành và trí sáng. Khi lòng từ được khơi dậy, khi chính niệm được thực hành, những hạt giống bạo lực sẽ dần được hóa giải...
-
Có thể “giả ngây, giả ngô”: Chứ đừng làm hàng giả, đạo đức giả
Có thể “giả ngây, giả ngô” để giữ mình khỏi thị phi; nhưng đừng làm hàng giả, đừng đạo đức giả, vì đó là những “nghiệp giả” sẽ khiến chính mình chịu khổ quả thật.
-
Dòng nước cũ và ký ức người Huế
Trong lòng tôi, Huế không chỉ là quê hương, mà là một bài học lớn về tình người. Trận lũ ấy, với bao mất mát, đã làm sáng lên những giá trị giản dị nhất: gia đình, hàng xóm, và lòng nhân ái.
-
Tăng, ni đi cứu trợ mùa lũ
Đoàn Phật giáo mang đến không chỉ tiền, hàng, mà quan trọng hơn chính tấm lòng từ bi, hình ảnh đức Phật vĩ đại.
-
Tiếng chuông chùa neo giữ hồn quê
Tiếng chuông ngân - không chỉ trong thinh không, mà trong lòng mỗi người con xa xứ, như sợi dây thiêng liêng nối tôi với cội nguồn.
-
Hóa giải “bạo lực học đường”?
Bền bỉ như giọt nước thấm dần vào đất khô cằn, để từ đó, mầm thiện lại nảy nở và tiếng cười trong trẻo của học sinh lại vang lên nơi sân trường, tiếng cười của những tâm hồn được nuôi dưỡng trong ánh sáng hiểu và thương.
-
Ngày xửa ngày xưa
Câu chuyện cổ tích của bà không chỉ đem lại niềm vui, mà còn là ánh sáng soi đường. Bà bảo, làm người phải biết giữ chữ nhân, chữ tín, sống cẩn trọng và từ tốn, đừng nóng vội, bởi vội vàng dễ khiến ta mắc sai lầm.
-
Chú trọng giáo dục ở tuổi dậy thì
Tuổi dậy thì không phải là “khó chịu”, mà là món quà của sự trưởng thành.
-
Chùa trong lũ
Lũ lụt vượt mọi tiên lượng, nhiều ngôi chùa cùng thôn ấp, làng mạc bị ngập trong nước. Kinh sách, phòng ốc, tam bảo… của chùa bị nước tấn công, lũ rút, bao nhiêu việc khó đè lên vai chư tăng, ni để khôi phục đời sống tâm linh, sinh hoạt đạo tràng, phật sự…
-
Sáng tháp trăng ngà
Kỷ niệm không là để nhớ về quá khứ mà còn là điểm nhấn khởi đầu cho bước tiếp theo như những bước tiếp theo của một sinh mệnh!
-
“Lào gì cũng tôn”: Sáng tạo nghệ thuật hay suy đồi ngôn từ - cảm xúc?
Giữa ồn ào của cái tôi, chỉ có lời nói hiền hòa, chân thật và cảm thông mới có thể chạm đến trái tim, nuôi dưỡng văn hoá và nuôi lớn nhân cách.
-
Niềm vui của sự chia sẻ
Một chị trong đoàn từ Hạnh Thông chia sẻ: cũng đâu có bao nhiêu, mọi người cùng hùn lại. Hơi ấm “người chung một nước phải thương nhau cùng” là đây. Đường xá xa xôi, có phần trắc trở nhưng ai cũng vui, niềm vui của sự sẻ chia...
-
Giữ ranh giới trong thời đại mạng xã hội
Tôn trọng không gian tâm linh cũng là tôn trọng chính mình. Khi ta hạ máy xuống, khép lại điện thoại, dành những giây phút lắng lòng để niệm Phật, tưởng nhớ, hay đơn giản là giữ chính niệm, đó mới là cách cúng dường đúng nghĩa.
-
Ký ức bến phà Chèm: "mỗi chuyến phà – một lần quán chiếu về vô thường"
Bến phà không mất, chỉ chuyển hóa thành dòng sông của Tâm.
-
Trẻ dưới 6 tuổi không nên tiếp xúc thiết bị công nghệ
Khi cha mẹ biết dùng tâm tỉnh thức để dạy con – biết khi nào nên cho con cầm máy, khi nào nên cùng con ra vườn, khi nào nên tắt màn hình để lắng nghe tiếng cười của con – thì đó không chỉ là giáo dục, mà chính là tu tập trong đời sống.
-
Quả của danh – lợi – lừa – nghiệp
Nếu danh tiếng được gây dựng không trên nền tảng của sự chân thật và thiện ý, mà dựa vào sự tô vẽ hay kích thích bản năng hiếu kỳ, thì sớm muộn, chính nó cũng trở thành nguyên nhân dẫn đến hệ lụy.
-
Người lặng thầm rút “phiền não” khỏi những bánh xe
...Chúng nhỏ thôi, như những chiếc đinh trên mặt đường, nhưng khi bánh xe cuộc đời lăn qua, những “phiền não” ấy đủ để làm thủng tâm ta, khiến ta mệt mỏi, dừng bước.
-
Chết là để chết chơi
Ngay nơi đó, lời giảng năm xưa của Hoà thượng bỗng vọng về: “Đến với đời là để đến chơi, già là để già chơi, bệnh là để bệnh chơi, rồi một ngày chết là để chết chơi!”.
-
Đạo đức ai bán mà mua
Đạo đức không phải triết lý xa vời, mà là sự lựa chọn giản dị giữa đúng và sai. Triết học gọi đó là “hành vi có ý thức hướng thiện”.




