Tác giả: Tâm Giang

Ni trưởng Huệ Giác
Chú tiểu xưa kia đã về chùa
Hồn nhiên vá tóc chẳng còn đua
Hình hài tuy khác bao năm tháng
Vẫn là chú tiểu xưa ở chùa
Bao phen ước hẹn rồi lại lỡ
Ảo ảnh cuộc đời mộng với mơ
Ước nguyện năm xưa xin dẫn dắt
Thả trôi theo sóng chẳng biết bờ
Già ơi! Nay tiểu đã về mà
Bỏ lại ảo giác bướm cùng hoa
Bỏ hết thế sự, thuyền quay hướng
Dừng chân bến đậu dưới chân Già
Già ơi! Luôn khắc tạc lời Già
“Gắng tu đức, hiếu mẹ, trung cha
Tâm trải rộng như sông ra biển”
Nhắc con tu đạo giải thoát mà.
Còn nhớ xưa tiểu quỳ thưa lạy
“Con sẽ làm vui cho Già hoài”
Già ơi! Khắc này xin thưa lạy
Già sống hoài con kể Già vui
Tiểu nhỏ xưa vẫn là tiểu nhỏ
Chập chững vô Đạo lại dại khờ
Nhớ quên lơ đãng bao kinh kệ
Nghiệp chướng sâu dày dễ lắm nhơ
Tuổi thơ tiểu một mình côi cút
Xuất gia, Già như Mẹ tựa Cha
Ơn Thầy tựa núi non cao ngút
Xin dừng chân nghe trẻ thỉnh cầu:
Áo mục tứ đại con nguyện gánh
Nghiệp quả riêng, con tự nhặt nhành
Ta Bà – Bồ Tát từ bi trụ
Ung dung ngồi uống tách trà xanh
Nhớ hỡi tiếng Di Đà trì niệm
Nhớ ôi Đại bi chú Mẹ hiền
Sáng chiều bên bến Am Bạch Tịnh
Ngóng Già răn dạy độ con hiền
Già ơi! Ở lại – ở lại – ơi Già,
Xuân đến Tết về lan sắc nhã
Ngóng Già ra ngắm khen con thảo
Thưởng thêm nhiều xuân nữa bên Già.
Tác giả: Tâm Giang
***
Chú thích (1): Thuận thế vô thường, Ngày 9 tháng Chạp, Canh Tý niên, Ni trưởng Huệ Giác – Già kính thương của chúng con đã tiêu diêu miền Cực Lạc. Nhưng những ký ức về Già vẫn còn vẹn nguyên trong hàng đệ tử, nhất là khi một mùa xuân nữa lại về!