Vu lan bồn hay pháp hội Vu lan là dịp mỗi người con cùng hướng về đấng sinh thành đã mang nặng đẻ đau, chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, chịu đắng nuốt cay, tận tụy hi sinh cả cuộc đời mình, thức hôm dậy sớm, dãi nắng dầm sương lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ để nuôi nấng, dạy dỗ chúng con nên người.
Tác giả: TS. Thích Nữ Thanh Quế & TT. TS. Thích Hạnh Tuệ
Hằng năm, cứ mỗi độ hè về, ngoài sân chùa vắng của Đạo tràng Minh Trần, thi thoảng có những làn gió nhẹ lướt qua làm lay động những chiếc lá vàng rơi lát đát, những giọt mưa rơi lất phất thẩm lạnh, bầu trời u tịch như báo hiệu một mùa Vu Lan nữa lại về, khiến tấc lòng những người con Phật khắp năm châu bốn bể thao thức chạnh lòng nhớ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của cha và mẹ. Cha và mẹ đã tạo cho chúng con hình hài vóc dáng, thành nhân chi mỹ ngày hôm nay.
Vu lan hay Vu lan bồn dịch từ chữ Ullambana trong tiếng Phạn. Vu lan chữ Hán: 盂蘭 là từ viết tắt của Vu lan bồn 盂蘭盆, có khi dịch là Ô-lam-bà-noa (烏藍婆拏), là cách phiên âm Phạn-Hán từ danh từ ullambana.
Chữ Ullambana có gốc từ động từ ud-√lamb, nghĩa là treo ngược lên. Vì vậy một số vị sư Trung Quốc cũng dịch chữ Vu Lan là Đảo huyền (倒懸), "treo ngược lên", (hoặc dùng từ Giải đảo huyền 解倒懸) là dịch ý theo mục đích của Kinh Vu lan bồn.

Thật ra, từ Giải đảo huyền được các đại sư Trung Quốc lấy ý từ câu: Dân chi duyệt chi do giải đảo huyền dã trong Mạnh Tử, chương 3 Công Tôn Sửu Thượng, chỉ sự giải thoát khỏi địa ngục cho những kẻ khổ sở tột cùng.
Tóm lại chữ Ullambana, Vu lan hay Vu lan bồn có nghĩa là cứu cái khổ bị treo ngược (trong địa ngục).
Nói đến Vu Lan là nói về hai đấng sinh thành đã mang nặng đẻ đau, chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, chịu đắng nuốt cay, tận tụy hi sinh cả cuộc đời mình, thức hôm dậy sớm, dãi nắng dầm sương lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ để nuôi nấng, dạy dỗ chúng con nên người. Công ơn sinh thành dưỡng dục ấy tựa như trời cao biển lớn khó thể đáp đền. Cho nên ca dao Việt Nam có câu:
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Chính vì thế, ở nước ta, từ xa xưa, tháng bảy mùa Vu Lan báo hiếu, tiết Trung Nguyên, kỳ xá tội vong nhân Rằm tháng Bảy Âm lịch đã trở thành nét đẹp văn hóa không chỉ của Phật giáo, mà còn của cả dân tộc Việt Nam
Lễ Vu lan bồn xuất phát từ văn hóa Phật giáo, được ghi lại trong kinh Vu Lan. Theo kinh Vu Lan, Lễ Vu Lan phát xuất từ thời đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã dạy pháp báo hiếu cha mẹ ở đời này và tổ tiên ông bà cha mẹ nhiều đời trước. Trực tiếp là Đại hiếu Mục Kiền Liên - một trong mười vị đệ tử lớn của đức Phật.
Kinh Vu Lan ghi lại: ngày xưa, khi ngài Mục Kiền Liên tu hành chứng quả A La Hán, đầy đủ lục thông tưởng nhớ mẹ mình, đã dùng huệ nhãn kiếm tìm khắp nơi trong lục đạo, liền thấy mẹ mình - bà Thanh Đề đang ở trong loài ngạ quỷ, bị đói khát khổ sở vô cùng. Ngài liền dùng thần thông xuống cõi ngạ quỷ dâng cơm cho bà mẹ của mình. Nhưng bà Thanh Đề tham sân che phủ, ác nghiệp nặng nề nên khi bốc cơm đưa vào miệng thì bà thấy cơm biến thành lửa không thể ăn được. Tôn giả Mục Kiền Liên không có cách nào cứu được mẹ nên Ngài liền quay về thưa hỏi đức Phật.
Đức Phật chỉ dạy: "Dù ông có thần thông quảng đại như thế nào thì một mình ông cũng không đủ sức cứu mẹ ông, chỉ có một cách là nhờ oai lực của chư tăng khắp mười phương, sau ba tháng an cư kiết hạ cùng tập trung tụng kinh chú nguyện mới có thể giúp mẹ ông thoát khỏi cảnh khổ.
Tôn giả Mục Kiền Liên vâng lời đức Phật dạy, cung thỉnh mười phương tăng, sắm sửa lễ cúng vào ngày Rằm tháng Bảy Âm lịch. Nhờ đó mẹ của Ngài được giải thoát cảnh khổ được sinh lên cõi trời. Nhân đây, đức Phật dạy rằng: Tất cả chúng sinh, mọi người ai muốn báo hiếu cho cha mẹ hiện đời cũng như tổ tiên nhiều kiếp thì hãy theo pháp Vu-Lan mà làm. Cốt lõi của pháp Vu Lan báo hiếu là bản thân mình, gia đình mình phải biết quy y Tam Bảo, vâng giữ Năm điều đạo đức ( ngũ giới: không sát sinh, trộm cắp, tà hạnh, nói dối, uống rượu), thực hành Mười pháp lành (Thập thiện), thường hộ trì Phật pháp, sống tử tế lương thiện, luôn giúp đỡ mọi người, hiếu thảo phụ mẫu, kính phụng ông bà tổ tiên không chỉ một đời mà trong nhiều kiếp. Làm được như vậy, không chỉ bản thân, gia đình mình ngày càng an vui hạnh phúc, cuộc sống nâng cao mọi mặt, phúc đức tăng trưởng và góp phần làm cho xã hội, đất nước ngày càng tốt đẹp hơn lên.
Lễ Vu Lan báo hiếu ra đời từ đó. Hoà trong niềm hiếu hạnh vô biên ấy trong mùa Vu Lan báo hiếu Phật lịch 2567, chúng tôi viết mấy dòng chữ này, những mong góp một bông hoa nhỏ vào vườn hoa Phật pháp để kính dâng lên chư Phật trong mười phương, nguyện Phật pháp xương minh, người người hiếu thuận, thế giới hoà bình, nhân sinh an lạc.
Tác giả: TT. Thích Nữ Thanh Quế - TT.TS. Thích Hạnh Tuệ
>> Xem thêm: Chương trình nghệ thuật Vu lan 2023: Kết nối tình thân cùng tinh thần hiếu hạnh
Không có giải thưởng nào bằng sự âm thầm đóng góp phụng sự của các Thầy, Cô tăng ni, phật tử bao lâu nay mà tôi đã thấy, những cô, dì, chú phật tử quét dọn trong chùa, những bạn TNV trong lễ hội, các anh chị cư sĩ, phật tử lan tỏa bài viết, hình ảnh của đạo Phật. Nhiều người sẽ nghĩ bình luận này chẳng ăn nhập gì với nội dung hội thi, "hội thi sao mà đem những cái khác ra so sánh" nhưng cùng chung là để tôn vinh sự cống hiến, mang cái nhân ái từ bi của đạo Phật đến cho con người. Để có được cái chung thì phải nhờ sự cộng hưởng từ nhiều người, nhiều cái nhỏ mà thành. Nhưng nhiều người chỉ lấy phụng sự làm vui chứ không tham cầu một lễ vinh danh nào, cũng chưa nhận một lời vinh danh nào, họ vẫn âm thầm cống hiến. Nếu đã cảm ơn những người thí sinh này thì cũng hãy một lần cảm ơn những người đã âm thầm sát cánh cùng GHPG trong nhiều thăng trầm, biến động, nhiều sự kiện vừa qua. Cảm ơn các tác giả không tên, không đứng trên bục vinh danh nhưng luôn vì tâm đạo mà phụng sự. Tôi xin cảm ơn các Thầy, Cô và các tác giả, các anh chị em phật tử mà tôi đã từng nhìn thấy, từng được đọc bài để mở thêm kiến thức. A di Đà Phật.
Tất cả những nội dung mà tạp chí đưa ra đã có nhiều tác giả họ thực hiện bằng bài viết, video clip rồi nhưng họ không tham gia hội thi, họ không cần sự công nhận nhưng họ vẫn hoằng truyền giá trị Phật pháp đến cho con người nhưng chưa bao giờ họ nhận được lời cảm ơn hay động viên, nhưng BTC lại chỉ cảm ơn tôn vinh những người tham gia trong hội thi và cho rằng họ là những người có đóng góp, có sức ảnh hưởng, lan tỏa được giá trị phật pháp. Nếu không có những người bao lâu nay âm thầm đóng góp, các thầy cô, phât tử đã cùng đồng hành không cần giải thưởng thì phật pháp có được lan tỏa hay không?
Nhận 50tr đồng tiền thưởng thì mỗi bài viết phải đến đc ít nhất 20 triệu tín đồ phật tử nhé , vì vừa qua Ghpg tổng kết hơn 16tr phật tử đi chiêm bái xá lợi đấy , chứ đừng tổ chức giải rùm beng , nhận tiền thưởng của nhà tài trợ xong chả thấy bài viết , video đến đc bao nhiêu người trong nước mà bảo lan toả tinh thần phật giáo?
Nhiều thầy, cô cống hiến cả đời chẳng có giải thưởng nào nhưng tàng kinh, công trình phật giáo nhiều vô số. Những hội thi chủ yếu chỉ mang tính tức thời, tốn hao tiền bạc, không biết có đúng là lan tỏa đạo pháp gì không vì có ai đọc được bài viết nào đâu mà lan tỏa?
Ban truyền thông ca ngợi cảm ơn những tác giả tham gia hội thi, nhiều lời có cánh, tôn vinh họ nhưng họ thi họ nhận tiền thưởng, họ được tôn vinh cảm ơn, được báo chí công nhận tên tuổi họ của họ trước đại chúng, nhưng họ được tôn vinh là đóng góp làm tốt đời đẹp đạo, Sau hội thi này họ có tiếp tục đóng góp bài vở mà không có giải thưởng, không có lễ vinh danh nữa không? cả quá trình để lan tỏa ánh sáng Phật pháp nếu không có những tác giả "vô danh" khác cùng đóng góp bài vở thì có phải chỉ nhờ những tác giả, nhóm tác giả này mà tốt đới đẹp đạo, là "Phản ánh chân thực, sâu sắc về đời sống Phật giáo, hoạt động phật sự, các giá trị Từ bi - Trí tuệ - Phụng sự trong đạo Phật. + Khai thác vai trò của Phật giáo trong xây dựng đạo đức xã hội, bảo vệ môi trường, giáo dục nhân tâm, chăm lo đời sống cộng đồng. + Giới thiệu các hình mẫu tích cực trong tu học, hoằng pháp, thiện nguyện, xây dựng nếp sống chính niệm, tỉnh thức." ??? Hoằng dương chánh pháp, mang cái tốt cái đẹp cho tín chúng, mang đạo vào đời sống không riêng gì một nhóm tác giả , gói gọn trong một hội thi đâu, nên đừng vinh danh ca tụng một nhóm tác giả mà quên đi sự đóng góp của bao nhiêu người khác.
Nhiều tác giả đã cống hiến âm thầm cho Phật giáo nhưng chưa bao giờ nhận được sự vinh danh. Tôn vinh những cá nhân mà bình thướng họ không tham gia một bài viết nào phi lợi nhuận, họ chỉ thgia khi có giải thưởng, và được các vị tổ chức lễ vinh danh long trọng, trong khi những người đã âm thầm cống hiến.