
Cuộc sống là một quá trình dài để tu thân, dưỡng tính. Mỗi ngày trôi qua là một bài học để ta thực hành. Hãy sống một cuộc đời thật ý nghĩa, vui vẻ và hạnh phúc.
Giây phút nhìn thấy chú khoác lên mình chiếc y vàng, bước những bước đi nhẹ nhàng trông oai nghi và đĩnh đạc. Mẹ chú hiểu rằng chú đã thực sự trưởng thành - sự trưởng thành không chỉ bởi hình hài theo năm tháng, mà bởi trí tuệ và đức hạnh.
Giàu sang mà chẳng được lòng người - đó là một bi kịch âm thầm, nhưng rất thật. Còn nghèo mà được thương, được quý - ấy là hạnh phúc vô giá.
Cảm giác sự mát dịu từ "Đại Giới đàn Cam Lộ Đỗng Quang” như vẫn còn thấm đẫm trong tâm khảm. Đó không phải là một cảm giác nhất thời, mà là một luồng năng lượng vô tác liên tục vận hành, một cơ chế phòng hộ tự động đã được kích hoạt.
Khi ta đủ lắng để nghe chính mình, đủ sáng để nhận ra đâu là điều nuôi dưỡng tâm thức, và đủ tự do để không bị kéo đi bởi bát phong, lúc đó ta hiện hữu một cách trọn vẹn.
Giáo dục, suy cho cùng, không chỉ là truyền đạt tri thức, mà là nuôi dưỡng con người có tâm lành và trí sáng. Khi lòng từ được khơi dậy, khi chính niệm được thực hành, những hạt giống bạo lực sẽ dần được hóa giải...
Bình luận (0)