
Mẹ tôi đã trọn vẹn với tình thương, vậy nên mẹ đi. Và chúng tôi, những người ở lại, tiếp tục sống trọn vẹn với tình thương, như mẹ tôi đã làm.
Và chính trong sự im lặng dịu dàng ấy, con đã hiểu rằng: phụng sự không chỉ là hoàn thành một công việc, mà là tiếp nối hơi thở của Thầy, của Tăng đoàn, của các bậc tiên tổ qua các thời đại đã hoằng truyền giáo pháp.
Trên hành trình cuộc sống, đôi khi chỉ cần nhớ đến chiếc áo mùa Đông - chiếc áo len mẹ đan, là tôi đã thấy tràn ngập niềm hạnh phúc để bước tiếp.
Khi bố thí được soi sáng bởi Chính pháp, lòng tốt không chỉ cứu giúp người khác, mà trước hết chuyển hóa chính người cho – đúng như con đường mà đức Phật đã chỉ ra hơn hai nghìn năm trước.
Khi hạnh phúc đôi lứa được chỉ dẫn và nuôi dưỡng bằng chính niệm, hiểu biết và tình thương, đó là nền tảng cho đời sống gia đình an hòa và bền vững.
Khi đã đi qua những mất mát như thế, ta mới hiểu: nghị lực và trí tuệ không đến từ những lời cầu mong, mà nảy sinh từ chính những bước chân dấn thân giữa bùn lầy và nước lũ của cuộc đời.
Bình luận (0)