
Bài viết được gắn thẻ # tương ưng bộ kinh
-
Tu tập Bốn như ý túc
Đức Phật không dạy đệ tử mù quáng tin, ngay cả các tầng định khi thiền, mà luôn yêu cầu tự quán sát, tự chứng nghiệm, tránh rơi vào cực đoan tín ngưỡng.
-
Dục diệt dục
Một dạng dục trong ham muốn nhiều hơn, còn một dạng dục trong mong muốn tốt hơn, rèn luyện để trưởng dưỡng trí tuệ. Nếu nói cả hai dục đều là “tham” giống nhau thì giống như đánh đồng nước đục và nước trong chỉ vì chúng đều là “nước”.
-
Tối thắng của Tứ Vô lượng tâm
Thanh lọc tâm ý bằng giới hạnh, quán chiếu trí tuệ để đoạn tận năm triền cái. Rải từ, bi, hỷ, xả theo muôn phương, liên hệ viễn ly, ly tham, đoạn diệt. Điều hướng tâm xả bỏ, giữ chính niệm, không để đồng nhất bất kì cảnh giới nào thành cứu cánh.
-
Giác chi không nên tu khi tâm bị dao động
Tu tập không phải là một công thức cứng nhắc, mà là một nghệ thuật sử dụng tâm, hướng tâm có chủ đích. Đây chính là bản chất của Trung đạo, không thiên về cực đoan nào, mà phải biết cách sử dụng, điều phục tâm để đưa về trạng thái của sự cân bằng.
-
Thất giác chi được tu tập làm viên mãn trí tuệ
Tỷ-kheo tu tập niệm giác chi liên hệ đến viễn ly, liên hệ đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ bỏ... tu tập xả giác chi liên hệ đến viễn ly, liên hệ đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ bỏ.
-
Tiến trình phù hợp trong Bát Chính đạo
Tiến trình phù hợp của Bát Chính Đạo có tính thực tiễn, không phải là ngẫu nhiên và chúng ta cũng không nên nhìn hình tròn bánh xe pháp mà cho rằng Bát Chính Đạo khởi đầu bằng yếu tố nào cũng được. Bát Chính Đạo phải bắt đầu bằng chính kiến.
-
"Món ăn" của nội tâm và Như lý tác ý
Hiểu đơn giản, tác ý như lý là thái độ quan sát, có sự suy tư, khách quan và tỉnh táo, tác ý hướng tâm đến sự phù hợp tinh thần không đem đến tự hại, không đem đến hại người, không đem đến hại cả hai.
-
Triết lý im lặng trước câu hỏi: Như Lai có tồn tại sau khi chết không?
Đức Phật đã lựa chọn im lặng thay vì trả lời, một phần để ngăn chặn người nghe rơi vào tà kiến cực đoan về một “ngã” của Như Lai, phần khác là để nhấn mạnh rằng thực tập diệt khổ thiết thực hơn là biết câu trả lời về Như Lai sau khi chết.
-
Người sống chính hạnh không sai trong bất kỳ chủ thuyết nào
Với người quán chiếu rằng mình đã xả ly ác pháp, đã nuôi dưỡng tứ vô lượng tâm, thì dù vị đạo sư nào nói đúng, vị nào nói sai, thì mình vẫn an trú trong thiện pháp, sống không có tội lỗi gì, không cần phải nghi ngờ hay lo lắng về chủ thuyết nào.
-
Những kiểu người thọ vật dục trên đời
Đây là góc nhìn toàn diện, bình đẳng, rất sâu sắc trong phật pháp: Không nhìn con người chỉ qua một hành động đơn lẻ, không vì một hiện tượng mà gắn vào bản chất của 1 cá nhân. Phải nhìn toàn diện, đầy đủ các mặt, ghi nhận cả 2 mặt của 1 vấn đề.
-
Cầu khấn không phải là nhân để chúng sinh về cõi lành
Chúng sinh không hề phụ thuộc việc tái sinh cảnh giới xấu hay đẹp nhờ vào 1 vị thần hay oai lực của Phật, nếu Phật có thể ban cái giác ngộ thì ai cũng sẽ giác ngộ, nếu Phật có thể đưa chúng sinh tái sinh thì ai cũng đã tới Niết bàn.
-
Phòng hộ giác quan để tránh lỗi lầm trong hành vi
Phòng hộ giác quan không có nghĩa là khước từ thế gian hay ép mình không cảm nhận cuộc sống, mà là biết tiếp xúc nhưng không chấp thủ, nhận diện nhưng không dính mắc.
-
Luận giải bài kinh "Thịt đứa con"
"Rồi hai vợ chồng ấy giết đứa con một, khả ái, dễ thương ấy, làm thịt khô và thịt ướp, ăn thịt người con và vượt qua vùng hoang vu còn lại ấy. Họ vừa ăn thịt con, vừa đập ngực (than khóc): "Đứa con một ở đâu? Đứa con một ở đâu?"




