Hình này (chữ Thập khúc cong, 曲十字) dường như lần đầu tiên được sử dụng vào thời đại đồ đá ở lục địa Á-Âu, đại biểu mặt trời di chuyển trên không trung. Cho đến ngày nay, ký hiệu chữ Vạn vẫn là một biểu tượng thiêng liêng trong các tôn giáo, Ấn Độ giáo, Phật giáo, Kỳ Na giáo và sùng bái Thần Odin (vị thần đứng đầu trong thế giới thần thoại Bắc Âu và cũng là vua của “thị tộc” thần thánh Aesir), có thể thường được nhìn thấy tại các ngôi đền thờ, phòng ốc ở Ấn Độ, Indonesia.
Ký hiệu chữ Vạn đã có lịch sử từ nguồn gốc xa xưa ở châu Âu, biểu tượng này xuất hiện trên các đồ vật tạo tác trong các nền văn hóa châu Âu trước Thiên Chúa giáo.

Cuối thế kỷ 19, ký hiệu chữ Vạn này được hồi sinh trở lại sau công trình nghiên cứu uyên thâm của doanh nhân kiêm nhà khảo cổ học Đức Heinrich Schliemann (1822-1890) và những nhân vật khác.
Nhà khảo cổ học Heinrich Schliemann đã phát hiện (chữ Thập khúc cong, 曲十字) ở tàn tích thành Troy cổ đại (một công trình rất hoành tráng, bao gồm 9 thành phố khác nhau, được đánh số La Mã từ I – IX, trải qua 3.000 xây dựng). Điều này ông liên kết với những hình dạng tương tự được tìm thấy trên đồ gốm Đức, người ta suy đoán rằng nó là “một biểu tượng tôn giáo quan trọng của Tổ tiên chúng ta”.
Đầu thế kỷ 20, biểu tượng chữ Vạn được thông dụng rộng rãi ở châu Âu. Nó có nhiều ý nghĩa, phổ biến nhất là biểu tượng của vận may và cát tường. Tuy nhiên, công tác của nhà khảo cổ học Heinrich Schliemann đã sớm bị phong trào “chủ nghĩa dân tộc” khai thác, đối với họ, ký hiệu chữ Vạn là biểu tượng của “bản sắc chủng tộc Aryan” và niềm tự hào của người dân Đức.
Giả định này về văn hóa Aryan quan hệ huyết thống của người Đức, đây có thể là lý do tại sao năm 1920, Đảng Công nhân Quốc gia Xã hội chủ nghĩa Đức (tiếng Đức: Nationalsozialistische Deutsche Arbeiterpartei - NSDAP) chính thức sử dụng ký hiệu chữ Vạn hoặc Hakenkreuz (tiếng Đức, chữ Thập khúc cong, 曲十字), là biểu tượng của chủ nghĩa Quốc xã, một hệ tư tưởng phát xít và bài Do Thái.
Tuy nhiên, Đảng Công nhân Quốc gia Xã hội chủ nghĩa Đức không phải là một đảng phái chính trị ở Đức sử dụng ký hiệu chữ Vạn. Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, một số phong trào dân tộc cực hữu cũng đã sử dụng ký hiệu chữ Vạn làm biểu tượng của họ. Là một biểu tượng, khởi đầu nó được gắn liều với trạng thái “thuần khiết” của chủng tộc. vào thời điểm Đảng Công nhân Quốc gia Xã hội chủ nghĩa Đức nắm quyền kiểm soát nước Đức, ý nghĩa của ký hiệu chữ Vạn 卐 đã được cải biên vĩnh cửu.
Trích một đoạn trong Mein Kamp (我的奋斗), bản tuyên ngôn chính trị do Adolf Hitler viết: “Đồng thời, sau nhiều nỗ lực, cuối cùng bản thân tôi đã khẳng định chọn hình thức: Lá cờ có nền đỏ, vòng tròn màu trắng và ký hiệu chữ Vạn màu đen ở chính giữa.
Sau một thời gian dài thử nghiệm, tôi đã phát hiện ra một tỷ lệ nhất định giữa kích thước của lá cờ và kích thước của vòng tròn màu trắng, và hình dạng cũng như độ dày của hình chữ Thập khúc cong (曲十字)”.

Ký hiệu chữ Vạn 卐 trở thành biểu tượng nổi tiếng nhất trong tuyên truyền của Đảng Công nhân Quốc gia Xã hội chủ nghĩa Đức, nó không những xuất hiện trên lá cờ mà chính trị gia người Đức gốc Áo Adolf Hitler nhắc đến trong Mein Kamp (我的奋斗), bản tuyên ngôn chính trị, mà còn xuất hiện trên Áp phích quảng cáo, phù hiệu đeo tay, huy chương của quân đội và các tổ chức khác.
Biểu tượng của sự kiên quyết được thiết kế để gợi lên niềm tự hào của người dân Aryan, đồng thời nó gieo rắc nỗi sợ hãi vào tâm thức người dân Do Thái và những người khác bị coi là kẻ thù của Đức Quốc xã.
Cho dù bắt nguồn từ thời xa xưa, biểu tượng này đã trở nên gắn liền với Đức Quốc xã đến mức hiện nay việc sử dụng nó thường xuyên gây ra nhiều tranh cãi.
Việt dịch: Thích Vân Phong
Nguồn: 百科全書
***
Tham khảo:
1. Heidtmann, Horst. “Swastika.” In Encyclopedia of the Third Reich, 937-939. New York: Macmillan, 1991.
2. Heller, Steven.The Swastika: Symbol Beyond Redemption? New York: Allworth Press, 2000.
3. Quinn, Malcolm.The Swastika: Constructing the Symbol. London: Routledge, 1994.
Với những ông sếp bà sếp thích nịnh, thích tâng bốc, không thích nghe lời góp ý trái chiều thì góp ý làm gì cho mệt. Cứ để họ chết. Muốn sống thì khó chứ muốn chết thì dễ mà. Thời này thiếu gì chỗ để sa chân. Thích tung hô thì cứ tung hô, thích ngọt thò cứ ngọt, thích nịnh thì cứ nịnh. Như bà Hằng đấy. Cứ "cô Hằng mãi đỉnh" , "cô Hằng số 1" , "em yêu cô Hằng". "Cô Hằng luôn đúng". Nhờ thế mà giờ đi lưu vong luôn không dám về VN nữa đấy.
Tôi mong chờ mấy người sếp có tâm địa ích kỷ , hẹp hòi hay thích trù dập gặp mấy người như bạn này mới đáng . Vậy chứ gặp mấy người như này thì chả dám hở miệng nói gì đâu . Chỉ giỏi trù dập lấn lướt người hiền thôi. Tôi tin nhân quả sẽ đến với những người như vậy , tâm tính hành vi dù có che giấu cỡ nào cũng không qua khỏi thần phật . Sống chèn ép trù dập , gán tội cho người khác sẽ gặp nhân quả . Cám ơn T.gia viết bài này thay cho tiếng nói nhiêù người mà không biết những kẻ cần đọc có đọc được không.
Cám ơn tác giả. Mình share bài này về cho công ty mình đọc vì cty mình cũng có ông sếp giống y như vậy. Ngoài mặt luôn ra vẻ đạo đức, đoàn kết nhưng tâm địa ích kỷ, trù dập, phân biệt đối xử khi nhân viên góp ý. Những con người này chỉ thấy lỗi người, không thấy lỗi mình. Chỉ thấy người khác xấu, không thấy bản thân mình xấu. Cứ ai gíp ý là xác định khỏi ngốc đầu dậy nổi. Sống mà không có đức. Sớm muộn cũng gặp nhân quả.
Tôi nghĩ những người tốt cần phải cảm ơn những người Ldao thế này, vì nhờ họ mà người chân thật, người tốt sẽ rời đi. Ít nhất cũng không hoang phí thời gian phục vụ cho những người Ldao chỉ thích adua xu nịnh. Phải cảm ơn những người Ldao thế này thay vì trách họ.
Nhưng ngày nay nhiều người chỉ thích nói xuôi theo họ. thích lời ngon ngọt, vua chúa ngày xưa không chết vì trung thần mà chết vì nịnh thần. Những ý kiến trái chiều đều bị xem là cái gai trong mắt, bất kể ý kiến đúng sai. Đó là lối suy nghĩ của những người hẹp hòi, ích kỷ, thiển cận. Thích a dua xua nịnh, đúng như bạn nói, sẽ triệt tiêu những người thành thật. Sống trong một thể chế chỉ thích xua nịnh thì mọi quan điểm khác đều trở thành chống đối, sân si gàn dở, thật buồn cười nhưng nó vẫn còn tồn tại, rất khó thay đổi và biến mất.
Bài viết thẳng thắng và rất hay. Cảm ơn tác giả.