Trưởng lão Thích Thông Lạc Trích: Mười hai cửa vào đạo
Chúng tôi xin lập lại câu trên, khi nghe đức Phật trả lời không phải vậy. Lúc bấy giờ ngoại đạo Kassapa lấy làm ngạc nhiên nên mới thỉnh cầu đức Phật chỉ dạy, đức Phật bảo: “Từ bỏ hai cực đoan ấy, Như Lai thuyết pháp theo con đường TRUNG ĐẠO”. (42 Tương Ưng tập 2)
Vậy con đường trung đạo như thế nào?
Chúng ta hãy lắng nghe đức Phật giảng dạy, để tri kiến chúng ta có sự hiểu biết không còn bị rơi vào hai cực đoan có và không. Chính nhờ sự hiểu biết mới mẻ này có thể giúp chúng ta thoát mọi sự khổ đau. Vậy quý vị cùng chúng tôi hãy chú ý lời đức Phật dạy dạy:

"-Này Kassapa, con đường TRUNG ĐẠO là con đường vượt ra khỏi hai cực đoan, gồm có 12 nhân duyên: Từ duyên VÔ MINH khởi nên duyên HÀNH khởi. Từ duyên HÀNH khởi nên duyên THỨC khởi. Từ duyên THỨC khởi nên duyên DANH SẮC khởi. Từ duyên DANH SẮC khởi nên duyên LỤC NHẬP khởi. Từ duyên LỤC NHẬP khởi nên duyên XÚC khởi. Từ duyên XÚC khởi nên duyên THỌ khởi. Từ duyên THỌ khởi nên duyên ÁI khởi. Từ duyên ÁI khởi nên duyên HỮU khởi. Từ duyên HỮU khởi nên duyên THỦ khởi. Từ duyên THỦ khởi nên duyên SINH khởi. Từ duyên SINH khởi nên duyên ƯU BI, SẦU KHỔ, BỆNH TỬ khởi. Từ duyên ƯU BI, SẦU KHỔ, BỆNH TỬ khởi nên duyên VÔ MINH khởi. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này theo 12 duyên tập khởi...” (42 Tương Ưng tập 2)
Do từ duyên VÔ MINH mà 12 nhân duyên này mới tập khởi được. Và vì vậy SINH, GIÀ, BỆNH, CHẾT mới có. Chính sinh, già, bệnh, chết là nguồn gốc do duyên vô minh, chứ không phải tự mình hoặc người khác làm ra sinh, già, bệnh, chết. Bây giờ quý vị đã hiểu rõ chưa?
Có hiểu như vậy mới biết nguyên nhân qui luật nhân quả theo 12 nhân duyên này mà qui định phước hay tội của loài người, không sai một hào li nào cả. Vì vậy nhân nào quả nấy, làm ác thì phải chịu khổ đau chứ không có mình và người khác làm khổ, mà chính nhân quả. Vì con người không thông hiểu nhân quả, xem thường nhân quả nên làm theo sự ham muốn (ái dục), vì thế tạo ra biết bao nhiêu là ác pháp. Do tạo ra nhiều ác pháp nên phải gánh chịu sự khổ đau, nhưng lại không hiểu nên đổ thừa người này người khác làm khổ mình, hay hoặc than trời trách đất sao không ban cho mình một cuộc sống bình an.
Cho nên, mọi sự đau khổ của đời người chỉ vì con người VÔ MINH mà tạo ra sự đau khổ đó.
Muốn cho thoát khổ con người phải diệt sạch vô minh. Vậy diệt sạch vô minh bằng cách nào?
Chúng ta hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Duyên vô minh diệt”
Trưởng lão Thích Thông Lạc Trích: Mười hai cửa vào đạo
Bài viết thiên về việc ca ngợi "giải pháp Quan Âm các" như biểu hiện của lòng từ bi theo tư tưởng Phật giáo, nhưng chưa phân tích đầy đủ tính toán mưu mô và động cơ chính trị - xã hội ẩn sau hành động tha thứ đó. Cần phân định rõ giữa sự từ tâm thật sự và sự thao túng cảm xúc nhân danh lòng vị tha.
Một hạn chế đáng chú ý trong bài viết là sự thiếu vắng đối thoại với các diễn giải truyền thống về nhân vật Hoạn Thư. Trong văn học Việt Nam, Hoạn Thư từ lâu đã được nhìn nhận như một biểu tượng của sự ghen tuông khôn ngoan, sắc sảo nhưng cũng đầy toan tính và độc đoán – một mẫu hình phụ nữ "thâm hiểm" điển hình trong các chuẩn mực đạo lý Nho giáo. Việc bài viết trực tiếp đưa ra góc nhìn mới từ “mã văn hóa Phật giáo” mà không đối chiếu, so sánh hoặc phản biện các cách hiểu quen thuộc dễ khiến lập luận trở nên phiến diện, thiếu chiều sâu. Nếu có sự đối thoại học thuật với các lập trường đã được khẳng định trong phê bình văn học trước đây, bài viết sẽ có cơ hội làm nổi bật tính mới mẻ, thuyết phục hơn cho quan điểm rằng hành động của Hoạn Thư tại Quan Âm Các là sự biểu hiện của tinh thần từ bi mang màu sắc Phật giáo. Sự thiếu vắng này làm cho bài viết có xu hướng diễn giải một chiều, chưa đủ sức khẳng định giá trị khám phá trong không gian học thuật rộng hơn.
Sao lại viết Abhidamma, từ sai này bị lặp lại nhiều lần. Lỗi do ai, bài đăng mang tính chất học thuật sao lại để sai cơ bản.
Thật hoan hỷ khi đọc được bài viết này. Chúc Hoa hậu Ý Nhi có một tương lai tươi sáng phía trước. Cảm ơn Tác giả và Tạp chí đã có bài viết thật nhân văn.
Minhg muốn đăng kí cho bé khoá tu ạ
Thật, lúc đó thấy mạng XH là điều gì đó thật đáng sợ. Lúc đầu cũng thấy cô này nói những câu nghe ngộ ngộ nhưng càng về sau lại thấy mxh ngộ hơn. 2 năm qua rồi vẫn còn nhiều người chưa buông bỏ, vẫn còn muốn dìm người ta không ngóc đầu dậy nổi. Mong con người nên sống yêu thương rộng lượng với nhau. Ai cũng có lúc sai sót, cuộc sống còn nhiều chuyện đáng quan tâm hơn là những sơ suất nhỏ nhặt.