Bồ đề rớt lá sương mai
Bên thềm Yên Tử giêng hai vừa đầy
Lộc mềm xanh mướt trên cây
Tiếng chuông thiền tự vọng ngày đầu xuân.

Tôi ngồi nhặt lá bên sân
Về đem sám hối với mình thâu đêm
Lời kinh nào chẳng nhớ quên
Cho lòng thiện khách chênh vênh bụi hồng.
Chắp tay cúi lạy... lặng thầm
Để nghe hơi thở từ tâm giữa đời
Sân chùa nắng khẽ vàng rơi
Tôi đi nhặt cuối nụ cười thương yêu.
Vườn mai hoa nở xuân nhiều
Trúc Lâm thiền tự ánh chiều vừa buông
Êm đềm một nhánh sen thương
Nở hoa trong chốn vô thường mộng sinh.
Tác giả: Mộc Yên Tử Trường Tiểu học Kim Hòa B, Kim Hòa, Cầu Ngang, Trà Vinh.
Cung kính đức Phật thì phải thực hành theo giáo lý của Ngài, tư tưởng của Ngài để hoàn thiện bản thân tốt lên mỗi ngày về đạo đức, đối nhân xử thế, các mối quan hệ hài hoà,...chứ không phải cung kính mỗi tượng Phật thì là đang đi ngược với lời dạy của Phật. Nam Mô A Di Đà Phật.
Tác giả so sánh Phật giáo với Chủ nghĩa Khắc kỷ và Chủ nghĩa Khoái lạc, làm nổi bật điểm tương đồng như việc nhấn mạnh đến sự kiểm soát nội tâm và sống thuận theo tự nhiên, cũng như những khác biệt trong cách tiếp cận mục tiêu giải thoát. Bài viết cung cấp cái nhìn toàn diện, giúp người đọc hiểu rõ hơn về giá trị của từng hệ tư tưởng trong việc hướng dẫn con người tìm kiếm hạnh phúc và vượt qua khổ đau trong cuộc sống hiện đại. Cám ơn tác giả!
Tác giả trình bày Xá Lợi không chỉ là di vật vật lý mà còn là biểu tượng siêu việt của giác ngộ, từ bi và sự tồn tại bất hoại của Pháp thân, giúp người đọc hiểu rõ hơn về giá trị tâm linh và giáo dục của Xá Lợi trong đời sống hiện đại.
Bài viết giúp người đọc hiểu rõ tâm thế đúng đắn khi chiêm bái Xá lợi Phật, khơi dậy niềm kính ngưỡng và thực hành chánh niệm sâu sắc. Đây là một hướng dẫn giản dị nhưng đầy thiêng liêng cho hành giả trên đường tu.
Mô phật, mong tòa soạn hoan hỉ cho con hỏi tại sao khi bấm vài link đăng ký online, thì được dẫn đến trang của báo Lao Động "https://laodong.vn/su-kien-binh-luan/quan-ly-noi-dung-khoa-tu-mua-he-de-phu-huynh-biet-con-ho-hoc-gi-tu-gi-1354959.ldo" mà không dãn đến trang của chùa Hoàng Phap nhỉ. A Di Đà Phật
Mẹ! Cha! 2 từ thiêng liêng cao quý nhất đời người và trên thế giới này. Chỉ 2 từ vậy mà không ngòi bút nào, bao nhiêu câu chữ cũng ko thể diễn tả được hết sự thiêng liêng ấy. Người làm con dù có báo hiếu cha mẹ nhường nào cũng ko bao giờ đền đáp đủ công ơn sinh thành, nuôi dưỡng. Nếu trên đời này có 1 điều ước thành sự thật tôi sẽ ước rằng tôi ko còn khóc khi nghĩ về cha, mẹ. Bởi còn rơi nước mắt có nghĩa là tôi vẫn chưa làm tròn bổn phận và trách nhiệm của một người con, vẫn chưa báo đáp đủ để lòng tôi mỉm cười khi nghĩ về cha mẹ. Cuộc sống càng trôi đi tôi càng khát khao được bé lại, để được làm một người con thực sự được báo hiếu cha mẹ từ những ngày ấu thơ chứ ko cần đến khi cha mẹ già, hay đến khi lập gia đình mới thấu hiểu những ngày tháng được sống chung nhà với cha mẹ quý giá biết bao nhiêu.