Đạo Phật là Tôn giáo duy nhất đề cao phẩm chất con người, không những lấy con người làm đối tượng xây dựng xã hội, trách nhiệm gia đình, tôn ty giai cấp mà còn đưa con người đến giai tầng cực thiện, giải thoát.
Cư sĩ Minh Mẫn
Trong xã hội con người, từ thời xa xưa, dân trí còn thấp kém, giá trị con người được định đoạt bởi quyền cai trị của mỗi quốc gia, từ đó có những hà khắc và nhân phẩm không được tôn trọng. Thế quyền đã vậy, một số tôn giáo cũng xem quyền lực lãnh đạo là quyền tối thượng, là chân lý; con người trở thành vật hy sinh khi không đồng quan điểm của giáo phái.
Điều này hiển nhiên đã và đang và sẽ tiếp tục trong suốt quá trình xung đột tôn giáo với tôn giáo; quyền tự do con người bị chà đạp, bạo hành khi con người đi ngược lại quan điểm của Giáo hội, mới có thảm án với nhà thiên văn học Galileo, và Bruno (- một tu sĩ dòng Đa Minh, nhà triết học, nhà toán học và nhà thiên văn học người Ý. Bruno cho rằng các ngôi sao chỉ là các mặt trời bên ngoài Thái dương hệ và có các hành tinh của chúng xoay quanh, và có khả năng rằng tại các hành tinh này có thể hình thành sự sống. Ông cũng khẳng định rằng vũ trụ là bao la vô tận và do vậy không có thiên thể nào là "trung tâm". Do quan điểm trái với Giáo hội La mã, Bruno bắt đầu bị Tòa án dị giao Roma thiêu sống, dưới sự chủ trì của Hồng y Bellamino, do việc chối bỏ một số giáo lý Công giáo nền tảng.
Suốt chiều dài lịch sử hàng ngàn năm, con người phải chịu thống khổ bởi đạo luật khắt khe của giới thống trị, vì thế, năm 1948, TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN ra đời để bảo vệ quyền làm người, nhân phẩm và quyền lợi được minh định theo pháp luật, được giải thoát khỏi sự sợ hãi và khốn cùng…
Tại phương Đông, lấy con người làm tâm điểm để giải quyết cuộc sống. Đưa con người thăng hoa, hòa nhập với vũ trụ, theo học thuyết Ba La Môn, con người là một phần của vũ trụ, tiểu ngã cần trở về với Đại ngã (Đại ngã là đấng sáng tạo). Đạo gia Trung Hoa thời cổ đại quan niệm Đạo gia chủ trương "thuận theo tự nhiên", trái ngược với tư tưởng Pháp gia là dùng pháp trị dân ;xuất phát từ tư tưởng Đạo giáo của Lão Trang, Đạo giáo chủ trương tâm thái bình thản trước việc sống chết. Ngoài ra, có một pháp hành gọi là Tiên đạo, lấy âm dương ngũ hành, thủy hỏa ký tế làm căn bản để luyện đan, giúp hành giả tiến vào cảnh giới Thần tiên khi đắc pháp.
Riêng Phật giáo, lấy con người làm đối tượng để giải quyết mọi mâu thuẫn từ xã hội đến nhân thân; xác định con người là tối quan trọng. “Tam điểm như tinh tượng – hoành câu tợ nguyệt tà – phi mao tùng thử đắc – Tố Phật dã do tha”. Chữ Tâm hàm tàng mọi khả năng mang lông đội sừng, hay thành Phật. Giá trị nhân cách và nhân phẩm được Thái Tử Sĩ Đạt Đa xác quyết trên trời dưới Trời, chỉ có con người là trân quý nhất:
“Thiên thượng Thiên hạ Duy ngã độc tôn Nhất thiết chúng sinh Giai hữu Phật tính"
(Trong Bộ kinh Trường A Hàm, quyển một phẩm Sơ Đại Bản Duyên và kinh Đại Bản thuộc Trường Bộ). Kinh Đại Bát Niết Bàn ngài xác định Ngã là Như Lai Tạng, không phải bản ngã chứa đầy tục lụy ngã chấp này.
Như vậy cho thấy đạo Phật là Tôn giáo duy nhất đề cao phẩm chất con người, không những lấy con người làm đối tượng xây dựng xã hội, trách nhiệm gia đình, tôn ty giai cấp mà còn đưa con người đến giai tầng cực thiện, giải thoát.
Do sự xác quyết về nhân cách, khả năng của con người, lời tuyên bố khi vừa sinh ra đã mang một giá trị như một TUYÊN NGÔN NHÂN PHẨM của mọi thời đại.
Viết vào Mùa Đản sinh Phật lịch 2567 tại Thành phố Hồ Chí Minh
Cư sĩ Minh Mẫn
Các triều Vua nước Việt, rất nhiều vị vua anh minh, giác ngộ Phật pháp và có kiến thức, trí tuệ Phật pháp thâm sâu, góp phần không nhỏ trong việc trị vì đất nước và bang giao đương thời. Rất mong Tạp chí Nghiên cứu Phật học cung cấp nhiều sử liệu, bài viết về các vị vua tương tự bài viết này. Nam Mô A Di Đà Phật.
Được biết, đây là lần đầu tiên cuộc thi online "Thắp đạo Hiếu - Sáng hồn Dân tộc" được Ban Thông tin Truyền thông Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam tổ chức, góp phần thắp sáng hương hiếu hạnh, gieo mầm từ bi trong giới trẻ Việt Nam. Đây là cuộc thi rất ý nghĩa, cần được nhân rộng và tổ chức thường niên.
Bài viết chi tiết, đầy đủ, giúp tôi nắm rõ các mốc sự kiện Đại lễ Vu Lan năm nay, được Ban Thông tin Truyền thông T.Ư phối hợp với Công ty TNHH ĐTTM Đa Phương tiện đã tổ chức. Cảm ơn tác giả.
Bất cứ sự buông thả nào, ít nhiều cũng dẫn đến trả giá nhất định: Đừng để khi muộn màng mới hối tiếc vì những gì mình từng buông thả. Nên hình thành nếp sống lành mạnh, tích cực và kỷ luật từng việc nhỏ trong đời sống hàng ngày.
Bài viết thiên về việc ca ngợi "giải pháp Quan Âm các" như biểu hiện của lòng từ bi theo tư tưởng Phật giáo, nhưng chưa phân tích đầy đủ tính toán mưu mô và động cơ chính trị - xã hội ẩn sau hành động tha thứ đó. Cần phân định rõ giữa sự từ tâm thật sự và sự thao túng cảm xúc nhân danh lòng vị tha.
Một hạn chế đáng chú ý trong bài viết là sự thiếu vắng đối thoại với các diễn giải truyền thống về nhân vật Hoạn Thư. Trong văn học Việt Nam, Hoạn Thư từ lâu đã được nhìn nhận như một biểu tượng của sự ghen tuông khôn ngoan, sắc sảo nhưng cũng đầy toan tính và độc đoán – một mẫu hình phụ nữ "thâm hiểm" điển hình trong các chuẩn mực đạo lý Nho giáo. Việc bài viết trực tiếp đưa ra góc nhìn mới từ “mã văn hóa Phật giáo” mà không đối chiếu, so sánh hoặc phản biện các cách hiểu quen thuộc dễ khiến lập luận trở nên phiến diện, thiếu chiều sâu. Nếu có sự đối thoại học thuật với các lập trường đã được khẳng định trong phê bình văn học trước đây, bài viết sẽ có cơ hội làm nổi bật tính mới mẻ, thuyết phục hơn cho quan điểm rằng hành động của Hoạn Thư tại Quan Âm Các là sự biểu hiện của tinh thần từ bi mang màu sắc Phật giáo. Sự thiếu vắng này làm cho bài viết có xu hướng diễn giải một chiều, chưa đủ sức khẳng định giá trị khám phá trong không gian học thuật rộng hơn.