
Bài viết được gắn thẻ # Bão số 13
-
Sau lũ, có những nỗi đau không tên
Khi đã đi qua những mất mát như thế, ta mới hiểu: nghị lực và trí tuệ không đến từ những lời cầu mong, mà nảy sinh từ chính những bước chân dấn thân giữa bùn lầy và nước lũ của cuộc đời.
-
Ý chí của những “cô gái nhỏ” trên hành trình cứu trợ bão lũ
Họ lái những chiếc xe tải lớn, nhưng thứ họ mang theo không phải chỉ là hàng hóa, mà là niềm tin, lòng từ và sự kiên cường. Sức mạnh giúp họ đi xa không phải là cơ bắp hay động cơ, mà chính là Trí lực - Nguyện lực của những trái tim biết yêu thương.
-
Tôi cũng có thể cho đi, dù cuộc đời không ưu đãi tôi
Họ không bố thí bằng vật chất lớn lao, nhưng bố thí bằng một thông điệp đạo đức mạnh mẽ: “Tôi cũng có thể cho đi, dù cuộc đời không ưu đãi tôi”.
-
Hạnh bố thí trong nghịch cảnh: Ánh sáng từ trái tim người yếu thế
Để rồi ai đó đọc được câu chuyện, nhìn thấy hình ảnh, lại tự hỏi mình: “Trong khả năng của mình, mình đã làm được gì cho người đang khổ?”. Và ngay giây phút câu hỏi đó sinh khởi, hạt giống từ bi trong mỗi chúng ta đã bắt đầu nảy mầm.
-
Trạm sạc di động - kết nối yêu thương trong mưa bão
Sự giúp đỡ của anh Mẫn Phan vì thế mang ý nghĩa nhân văn đặc biệt. Điều đó chạm đến đúng nỗi băn khoăn nhất của người dân trong thiên tai: nỗi lo bị bỏ lại một mình trong im lặng, không thể kết nối với yêu thương.
-
Chùa Việt và bầu trời yêu thương trong mưa lũ
Nhìn hoài túi gạo và thùng mì ở gian nhà nhỏ của sư cô, chưa bao giờ nhận ra rõ ràng như vậy: hơn mười mấy ngàn ngôi chùa Việt đang ráng sức bao phủ một trời yêu thương.
-
Lạng Giang, Bắc Ninh: Nước rút mà còn xác xơ, vẫn mong chờ từng ngày hồi sinh…
“Đất còn bùn, nhưng lòng người đã sáng”. Câu nói ấy khép lại hành trình trong niềm tin: rằng sau cơn lũ, vẫn còn nụ cười, vẫn còn hi vọng, như mầm thiện trong tâm từng người, dù bị nhấn chìm, vẫn vươn lên tìm ánh sáng.




