Tác giả: Nguyễn Ngọc Minh Anh
Sinh viên trường đại học Bách Khoa Tp.HCM
Bài thơ ngắn tặng mẹ tràn đầy tình yêu thương. Năm tháng trôi qua, con lớn lên từng ngày nhờ đôi bàn tay, lời nói của mẹ. Mọi bước đi của con, dù là những dấu chân tập đi, cho tới bước chân của thành công, đều khởi nguồn từ tình thương mẹ trao. Mái tóc mẹ dù có bạc, nhưng tình yêu thương đó, chẳng bao giờ có thể phai nhoà!
Mùa thu đã chín muồi
Với tháng mười vàng lá
Quyện heo may êm ả
Hòa hương cốm thơm lành
Thương mái tóc mẹ xanh
Nay tròng trành bạc nửa
Mắt bồ câu chan chứa
Một thuở ứa trời thu
Lời nói nhẹ như ru
Dạy con từng nét chữ
Phép cộng trừ, các thứ
Đến ý tứ đứng đi
Gom tất cả xuân thì
Ươm vào con vươn nụ
Thơ, văn được cảm thụ
Mẹ truyền đạt yêu thương
Con chuẩn bị ra trường
Nhận tấm bằng loại giỏi
Để thay lời muốn nói
Tặng hai mươi tháng mười
Mong nụ môi luôn cười
Mẹ khỏe vui hạnh phúc
Nhiều an lành thương chúc
Từ cảm xúc trái tim.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Minh Anh
Sinh viên trường đại học Bách Khoa TP. HCM
Bình luận (0)