Trong những ngày cuối năm Giáp Thìn, với sự hỷ lạc và ấm áp của chuyến trở về Tổ cộng sạch xá Ngọc Phúc Gia Lai để đảnh lễ Sư phụ Hòa thượng Bổn sư, tôi cũng có dịp thăm một số xá lợi huynh đệ. Một nhân duyên hy hữu đã đến khi tẩy sạch Ngọc Như, trong lúc chú ý đang dọn dẹp, sắp xếp lại những kinh sách cũ để chuẩn bị đón Tết, tôi tình cờ thấy được ấn phẩm nội san “Ánh Minh Quang”, bản năm 1974, được phát hành nhân “đệ nhị thập nhất chu niên Đức Tôn sư vắng bóng” . Theo lẽ, khoảng thời gian từ 1954 đến 1974 vừa tròn 20 năm, nhưng trên ấn phẩm lại ghi là 21 năm. Có thể đây là một sự nhầm lẫn hoặc cũng có thể là cách tính năm theo đường quen thuộc của miền Nam.

Trải qua hơn 50 năm, ấn phẩm này không đơn thuần chỉ là một thứ tư liệu xưa mà còn là một di sản quý giá, mang dấu ấn thời kỳ sau khi Tổ sư vắng bóng. Mỗi trang giấy, mỗi con chữ không chỉ ghi lại tinh thần tri ân và tưởng niệm Đức Tổ sư Minh Đăng Quang, mà còn phản ánh ánh sáng dòng lịch lịch sử, tâm nguyện và sự kế thừa của thế hệ đi trước dành cho đạo pháp.
Điều đặc biệt hơn cả, đây chính là ấn phẩm đầu tiên đăng tải bản thi hóa tiểu sử Đức Tôn sư do thi sĩ Trụ Vũ - một tác phẩm quỳ đượm tinh thần Khất sĩ, gói sản trong đó kính ngưỡng và tấm lòng tri ân của người con Phật đối với bậc Tôn sư.

Nhân duyên với nhà thơ Trụ Vũ là một điều vô cùng ý nghĩa đối với tôi. Được tiếp cận giai đoạn tiền bối sau có duyên làm việc cùng quý Trưởng lão trong tông môn Khất sĩ là một điều hy hữu và vinh hạnh. Đặc biệt, vào dịp “Đại lễ kỷ niệm 100 năm hiện thân vào đời, hoằng hoá độ sinh” của Tổ sư, tôi đã thay mặt Ban Thư Hệ phái Khất sĩ trao bằng Tuyên dương công đức của Hệ phái đến nhà thơ Trụ Vũ. Đây không chỉ là sự ghi nhận công lao mà còn là tri ân sâu sắc đối với người đã hữu ích phần giữ và lan tỏa đạo nghiệp của Tổ sư qua những thơ thơ mềm mại tinh thần Khất sĩ và đầy xúc cảm.
Mỗi ấn phẩm ra đời đều mang theo ý nghĩa tư tưởng và cũng chính nó là một phần của lịch sử. “Ánh Minh Quang” không chỉ là một tư liệu mà còn là một minh chứng rõ ràng về sự kế hoạch và phát triển của Đạo Phật Khất Sĩ qua từng giai đoạn.
Nhân dịp đầu năm Ất Tỵ, tôi xin chia sẻ niềm hoan hỷ này đến tất cả những ai hữu duyên với ánh sáng Chân lý, để cùng nhau tri ân, Môn giữ và tiếp nối con đường mà Đức Tổ sư đã khai sáng.
Tác giả: Tỳ kheo Giác Nhường
Sao phải dùng những câu từ như vậy với bạn đọc vậy bạn cư sĩ Giác Tâm? Cho dù họ không hài lòng hay phản đối cũng gọi chung là ý kiến cộng đồng mạng, đã là ý kiến CDM thì cũng đâu cần phải quá bận tâm nặng nề như vậy? Họ nói có thể đúng hoặc chưa đúng, cũng có thể do thể lệ của BTC ghi chưa rõ ràng, người ta chưa hiểu hết, tôi vẫn nghĩ giải này là các tác giả nào viết theo chủ đề BTC đưa ra thì gửi thi cũng đều được chứ cũng không biết nội dung đó phải được cơ quan báo chí nào đó đăng tải rồi mới được dự thi, vì thể lệ các bạn cũng ghi là "khuyến khích các tác giả trẻ,.." mà họ có đề nghị tôn vinh giải báo chí thì cũng cần ghi nhận sự đóng góp âm thầm cũng ko sao. Giải báo chí là tốt, là hay vì ngành nào cũng phát động hội thi cả, cũng không ai kêu phải hủy bỏ cả, chỉ là họ có ý kiến nên tôn vinh những người đã đóng góp âm thầm cho Phật giáo nói chung thôi. Người làm báo nên hoan hỷ khi tiếp nhận ý kiến bạn đọc. Không nên có những câu từ thiếu tôn trọng người khác. Cảm ơn.
Cảm ơn tác giả Vũ Văn Thắng. Bài viết rất hay. Cảm ơn vì đã có một bài viết thấu tình đạt lý, biết tri ân, trọng ân những người đã âm thầm cống hiến. Chúng tôi không hơn thua so đo vì chúng tôi chưa từng viết bài nào cho Tạp chí mà chỉ là người đọc nhưng tôi đã từng thấy nhiều tác giả đồng hành cùng tạp chí thời gian rất lâu, đi qua nhiều dư luận khen chê vẫn bền bỉ, tôi cũng đã từng có lúc khó chịu vì bài viết của họ nhưng tôi cũng là người đồng cảm và tri ân họ. Cảm ơn các tác giả và tạp chí. Cảm ơn các bạn vì người đọc mà yêu thương. Vì đạo Phật mà vững vàng tâm đạo.
Ở đây đâu có ai chửi Tạp chí đâu bạn. Họ cảm ơn Tạp chí và các thầy cô tác giả trong này k hết đó chứ. Giải này là của GHPG đề nghị, Ban Truyền thông thực hiện. Người đọc góp ý chung chứ có ai chửi hay nói gì riêng TC, nói gì mấy thầy cô trong đây đâu bạn Giác Tâm
Đâu có Hội thi nào mà không có ý kiến ra vào đâu bạn Giác Tâm, giải thưởng nhà nước về văn học, nghệ thuật còn bị chê, còn bị nói đủ điều mà bạn. Mấy hội thi Hoa hậu, game show, mấy giải thưởng Văn học cũng bị người ta kêu dẹp đi đó bạn. GHPG mới tổ chức lần đầu thì nhiều ý kiến là bình thường. Người ta quen nghĩ trong đạo Phật chủ yếu là lợi tha, không mong cầu danh hiệu, nên người ta có ý kiến khi thấy hội thi trao giải thưởng thôi. Giải các môn khác còn bị nói huống chi trong Phật Giáo. Người ra cũng chẳng lôi kéo hay định hướng dư luận gì đâu, muốn làm vậy, họ viết một bài cho chạy seeding trên MXH chứ cần gì vô đây hả bạn? Còn nói về hiệu ứng truyền thông bây giờ thì tiktoker, facebooker, youtuber làm còn ok hơn cả Đài truyền hình, báo chính thống nha bạn. giờ có ai mở đt ra lên mạng mà vô đải truyền hình BTV, HTV coi ti vi đâu bạn nên cái gì cũng phải cần hiệu ứng MXH, nhiều người khác cùng làm, Toán học, Vật lý, KH ngồi một mình vẫn dc nhưng Tôn giáo mà chơi một mình hay chỉ tập trung coi trọng một mảng nào đó là không sống nổi đâu bạn. Nhiều Tôn giáo còn phải thâm nhập từng nhà để lôi kéo tín đồ đấy nên đừng coi thường bất kỳ ai cùng đến với mình, đóng góp cho mình. Giờ bỏ hết, lấy mấy người dự thi này với hội thi này, một năm thi một lần, còn lại không ai làm gì hết, muốn làm gì phải bỏ tiền ra thuê, từ lao công quét dọn, quay phim chụp hình, biên tập, tác giả...thì làm nổi không? đạo Phật sống được không? nếu không nhờ những người âm thầm ngoài sau cùng đóng góp cho đạo Phật? P.s cop lại cái bình luận của em bé Gấu Bông vì thấy dễ thương, thêm cmt của mình chắc sẽ bị trôi của em bé. "Con chào quý tòa soạn. Con mới đọc tạp chí được mấy tháng nay, con không biết giải thưởng này ra sao nhưng con cảm ơn vì các thầy cô đã có nhiều bài viết hay, nhiều tình cảm, con thấy các thầy cô luôn quan tâm đến bạn đọc, dù có khi nhiều ý kiến góp ý, hay nhiều người không vui, nhưng các thầy cô đã có bài viết động viên, giúp người đọc hiểu được tình cảm mong muốn của thầy cô gỡi cho chúng con và mọi người, dù các thầy cô, tác giả không có giải thưởng, trong lòng con các thầy cô, tác giả của tạp chí vẫn là số 1, con cám ơn mọi người, thầy cô trong tạp chí và các anh chị trong hội tư vấn tâm lý đã giới thiệu cho con bài đọc trên này, đã thương con...con cám ơn nhiều ạ@@"
Tôi sẽ đem bình luận của bạn Giác Tâm để gửi đến cho các Thầy, Cô Tăng Ni khác, để xem họ nghĩ như thế nào, bạn nhé!
Khi bạn làm một cái gì, bạn cần lắng nghe ý kiến dư luận chứ không phải khi người ta góp ý, thậm chí góp ý tốt cho các bạn (vì tôi nghĩ các bạn cũng đang phụng sự âm thầm) thì bắt đầu quy chụp cho người ta bằng những lời thô thiển, độc địa như bạn cư sĩ Giác Tâm đã viết. Đạo PHật có thể tồn tại nếu không có đội ngũ những người âm thầm phụng sự không? và người đọc họ cảm kích, họ cảm ơn những người đó thì có xấu như những gì bạn Giác Tâm nói không? Thế người cư sĩ tốt là phải như bạn à? Đó là ngôn từ của kẻ vô ơn. tôi mong các tác giả, các phật tử bao lâu nay đã phụng sự sẽ đọc được bình luận của bạn.