
Tâm từ là lòng từ ái, thiện ý, thiện ái, hảo tâm, bác ái, nhiều tình thương... Tâm từ là tình thương quảng đại, rộng lớn bao trùm đồng đẳng chứ không riêng biệt cho một ai. Nó bao la, mênh mông... với chân thành ước mong cho tất cả chúng sinh đều được yên vui, sức khỏe, trường thọ và hạnh phúc.
Bi là sự giải khổ cho người. Tâm bi là lòng bi mẫn, biết thương xót, biết rung động trước sự đau khổ, bất hạnh của người khác; là muốn xoa dịu, chia xẻ, ủi an người khác trước hoạn nạn, trước nghịch cảnh, thống khổ, neo đơn, cô quả, tai ương, tật nguyền, đói rách...
Tâm bi còn được định nghĩa là lòng trắc ẩn cao thượng, nó bao trùm đồng đẳng tất cả những chúng sinh.
Ba đáp án A, B, C không diễn tả đủ Tâm Hỷ trong Tứ Vô lượng Tâm. Tâm hỷ này là trạng thái hỷ lạc cao thượng bao hàm đầy đủ các yếu tố:
1. Sự thanh thản của tâm bao gồm cả việc từ bi với người, giúp đỡ chúng sinh khác và nhìn thấy người/ chúng sinh khác an lạc.
2. Sự bỏ qua những tâm ý của sân hận, loạn tâm.
3. Sự nhẹ nhàng trước chướng duyên.
Tâm Xả có trạng thái của sự bình đẳng, không thiên chấp, không nắm giữ. Tức có nghĩa rằng mình xả bỏ lời chê bai, thì cũng phải xả bỏ lời khen. Nếu còn bám chấp vào lợi ích, là còn có mong cầu cực đoan, còn chấp, và còn khổ đau.
Tâm Xả bao hàm những hành tướng sau:
1. Làm thiện, xả bỏ tâm mong đền ơn.
2. Xả bỏ việc bất thiện.
3. Xả bỏ tâm ý của yêu thích, chán ghét cực đoan.
Kết quả
0/0
0% người tham gia có số câu trả lời đúng giống bạn
Bát quan trai giới là một phương pháp tu hành mang lại lợi ích lớn cho hành giả. Hãy cùng Tạp chí tìm hiểu thêm về kiến thức này qua bộ câu hỏi cơ bản dưới đây:
Lục độ Ba la mật là một trong những khái niệm thường được nói đến trong giáo lý Phật giáo, kính mời bạn đọc tìm hiểu cùng Tạp chí NCPH qua những câu hỏi bên dưới để biết sâu hơn về thuật ngữ này:
Tứ chánh cần (còn gọi là Tứ chánh cần hay Tứ chánh tinh tấn) là một thuật ngữ trong Phật giáo, thuộc về phần 37 phẩm trợ đạo. Là bốn điều tinh tấn chân chính mà người tu hành cần thực hiện để đoạn trừ các điều ác và phát triển các điều thiện.
Tứ Niệm Xứ là bốn lĩnh vực chánh niệm: quán thân, quán thọ, quán tâm, quán pháp – là nền tảng thực tập chánh niệm và trí tuệ trong Phật giáo.
Tứ Diệu Đế (bốn chân lý cao quý) là giáo lý căn bản và quan trọng nhất trong Phật giáo, do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni giảng dạy sau khi Ngài chứng ngộ. Tứ Diệu Đế bao gồm bốn chân lý về khổ đau và con đường giải thoát khỏi khổ đau. Hãy cùng Tạp chí tìm hiểu thêm về những kiến thức này
Ngũ uẩn là một trong những khái niệm nổi bật trong giáo lý Phật giáo, để biết thuật ngữ này nói về điều gì, kính mời bạn đọc tìm hiểu cùng Tạp chí NCPH qua những câu hỏi bên dưới:
Không có giải thưởng nào bằng sự âm thầm đóng góp phụng sự của các Thầy, Cô tăng ni, phật tử bao lâu nay mà tôi đã thấy, những cô, dì, chú phật tử quét dọn trong chùa, những bạn TNV trong lễ hội, các anh chị cư sĩ, phật tử lan tỏa bài viết, hình ảnh của đạo Phật. Nhiều người sẽ nghĩ bình luận này chẳng ăn nhập gì với nội dung hội thi, "hội thi sao mà đem những cái khác ra so sánh" nhưng cùng chung là để tôn vinh sự cống hiến, mang cái nhân ái từ bi của đạo Phật đến cho con người. Để có được cái chung thì phải nhờ sự cộng hưởng từ nhiều người, nhiều cái nhỏ mà thành. Nhưng nhiều người chỉ lấy phụng sự làm vui chứ không tham cầu một lễ vinh danh nào, cũng chưa nhận một lời vinh danh nào, họ vẫn âm thầm cống hiến. Nếu đã cảm ơn những người thí sinh này thì cũng hãy một lần cảm ơn những người đã âm thầm sát cánh cùng GHPG trong nhiều thăng trầm, biến động, nhiều sự kiện vừa qua. Cảm ơn các tác giả không tên, không đứng trên bục vinh danh nhưng luôn vì tâm đạo mà phụng sự. Tôi xin cảm ơn các Thầy, Cô và các tác giả, các anh chị em phật tử mà tôi đã từng nhìn thấy, từng được đọc bài để mở thêm kiến thức. A di Đà Phật.
Tất cả những nội dung mà tạp chí đưa ra đã có nhiều tác giả họ thực hiện bằng bài viết, video clip rồi nhưng họ không tham gia hội thi, họ không cần sự công nhận nhưng họ vẫn hoằng truyền giá trị Phật pháp đến cho con người nhưng chưa bao giờ họ nhận được lời cảm ơn hay động viên, nhưng BTC lại chỉ cảm ơn tôn vinh những người tham gia trong hội thi và cho rằng họ là những người có đóng góp, có sức ảnh hưởng, lan tỏa được giá trị phật pháp. Nếu không có những người bao lâu nay âm thầm đóng góp, các thầy cô, phât tử đã cùng đồng hành không cần giải thưởng thì phật pháp có được lan tỏa hay không?
Nhận 50tr đồng tiền thưởng thì mỗi bài viết phải đến đc ít nhất 20 triệu tín đồ phật tử nhé , vì vừa qua Ghpg tổng kết hơn 16tr phật tử đi chiêm bái xá lợi đấy , chứ đừng tổ chức giải rùm beng , nhận tiền thưởng của nhà tài trợ xong chả thấy bài viết , video đến đc bao nhiêu người trong nước mà bảo lan toả tinh thần phật giáo?
Nhiều thầy, cô cống hiến cả đời chẳng có giải thưởng nào nhưng tàng kinh, công trình phật giáo nhiều vô số. Những hội thi chủ yếu chỉ mang tính tức thời, tốn hao tiền bạc, không biết có đúng là lan tỏa đạo pháp gì không vì có ai đọc được bài viết nào đâu mà lan tỏa?
Ban truyền thông ca ngợi cảm ơn những tác giả tham gia hội thi, nhiều lời có cánh, tôn vinh họ nhưng họ thi họ nhận tiền thưởng, họ được tôn vinh cảm ơn, được báo chí công nhận tên tuổi họ của họ trước đại chúng, nhưng họ được tôn vinh là đóng góp làm tốt đời đẹp đạo, Sau hội thi này họ có tiếp tục đóng góp bài vở mà không có giải thưởng, không có lễ vinh danh nữa không? cả quá trình để lan tỏa ánh sáng Phật pháp nếu không có những tác giả "vô danh" khác cùng đóng góp bài vở thì có phải chỉ nhờ những tác giả, nhóm tác giả này mà tốt đới đẹp đạo, là "Phản ánh chân thực, sâu sắc về đời sống Phật giáo, hoạt động phật sự, các giá trị Từ bi - Trí tuệ - Phụng sự trong đạo Phật. + Khai thác vai trò của Phật giáo trong xây dựng đạo đức xã hội, bảo vệ môi trường, giáo dục nhân tâm, chăm lo đời sống cộng đồng. + Giới thiệu các hình mẫu tích cực trong tu học, hoằng pháp, thiện nguyện, xây dựng nếp sống chính niệm, tỉnh thức." ??? Hoằng dương chánh pháp, mang cái tốt cái đẹp cho tín chúng, mang đạo vào đời sống không riêng gì một nhóm tác giả , gói gọn trong một hội thi đâu, nên đừng vinh danh ca tụng một nhóm tác giả mà quên đi sự đóng góp của bao nhiêu người khác.
Nhiều tác giả đã cống hiến âm thầm cho Phật giáo nhưng chưa bao giờ nhận được sự vinh danh. Tôn vinh những cá nhân mà bình thướng họ không tham gia một bài viết nào phi lợi nhuận, họ chỉ thgia khi có giải thưởng, và được các vị tổ chức lễ vinh danh long trọng, trong khi những người đã âm thầm cống hiến.