
Câu chuyện về gia đình anh Quảng không chỉ là chuyện cứu một con vật bé bỏng khỏi cái chết. Trong đó còn là tình thương mộc mạc của những con người chân quê, là sự sẻ chia vô điều kiện mà xã hội hôm nay đôi khi cần được nhắc lại.
“Của cho” là vật chất; “cách cho” là phẩm chất và phương pháp. Phẩm chất ấy trọn vẹn khi tâm song hành với trí tuệ, khi khiêm cung đi đôi với minh bạch, và khi việc thiện luôn hướng đến công bằng và tự lực.
Có những ngày, ta chợt nhận ra sự chân thành của một người nhẹ như gió thoảng, chẳng để lại vết tích của hàm ơn, chỉ là để phủi bớt những lớp bụi trần ố hoen trên vai ai đó, rồi rời đi giữa thinh lặng hư không.
Ân Thầy, vì vậy, không chỉ là ân của tri thức hay lời dạy, mà là ân khai thị, giúp con quay lại nhìn vào chính mình, nhận ra những lớp bụi phiền não đang che mờ tâm trí.
Bên cạnh Giới - Định - Tuệ, Chính Kiến chính là ánh đèn soi vào từng vùng tối của tham - sân - si, giúp ta nhận ra đâu là sự thật "như nó đang là", đâu chỉ là ảo tưởng được phóng chiếu từ tâm vọng động.
Công nghệ AI mang lại nhiều lợi ích, nhưng nó cũng trở thành vũ khí trong tay những người thiếu đạo đức. Chỉ với vài thao tác, họ có thể dựng nên những thước phim "như thật" đến mức nhiều người không thể phân biệt được thật - giả bằng mắt thường.
Bình luận (0)