
Có những ngày, ta chợt nhận ra sự chân thành của một người nhẹ như gió thoảng, chẳng để lại vết tích của hàm ơn, chỉ là để phủi bớt những lớp bụi trần ố hoen trên vai ai đó, rồi rời đi giữa thinh lặng hư không.
Ân Thầy, vì vậy, không chỉ là ân của tri thức hay lời dạy, mà là ân khai thị, giúp con quay lại nhìn vào chính mình, nhận ra những lớp bụi phiền não đang che mờ tâm trí.
Bên cạnh Giới - Định - Tuệ, Chính Kiến chính là ánh đèn soi vào từng vùng tối của tham - sân - si, giúp ta nhận ra đâu là sự thật "như nó đang là", đâu chỉ là ảo tưởng được phóng chiếu từ tâm vọng động.
Công nghệ AI mang lại nhiều lợi ích, nhưng nó cũng trở thành vũ khí trong tay những người thiếu đạo đức. Chỉ với vài thao tác, họ có thể dựng nên những thước phim "như thật" đến mức nhiều người không thể phân biệt được thật - giả bằng mắt thường.
Họ không bố thí bằng vật chất lớn lao, nhưng bố thí bằng một thông điệp đạo đức mạnh mẽ: “Tôi cũng có thể cho đi, dù cuộc đời không ưu đãi tôi”.
Tăng, ni và phật tử, những người đang đi trên con đường Giới - Định - Tuệ, hãy xem các hoạt động nhân đạo như hiến máu là một phần không thể thiếu trong hành trình tu tập.
Bình luận (0)