Việt dịch: Thích Vân Phong Nguồn: Biography Online
Đạo Phật và Cơ đốc giáo đều được khai sáng bởi những bậc Đạo sư tâm linh vĩ đại, những người đã tìm cách đưa ra con đường dẫn đến sự giải thoát và cứu rỗi. Thuật ngữ các Ngài sử dụng có những điểm tương đồng và “khác biệt”. Ngoài ra, đo hoàn cảnh khác nhau mà các Ngài hóa thân, giáo lý của các Ngài đã dạy những con đường khác nhau và đối với tâm kinh nhấn mạnh những cách tiếp cận khác nhau.
Đức Phật hay đức Chúa Giê Su Ky Tô đều không tự viết ra những lời dạy của riêng các Ngài. Trong cả hai trường hợp, những giáo lý của các Ngài đã được kết tập bởi lịch sử sau nhiều năm, sau khi các Ngài xả báo thân rời khỏi trần gian. Khoảng cách thực sự giữa giáo lý của các Ngài và các phiên bản kết tập, luôn có khả năng xảy ra lỗi và hiểu sai giáo lý của các Ngài. Ngoài ra, khi các tôn giáo mới phát triển, chúng đã phát triển theo những cách và các xu hướng khác nhau.
Một số khác biệt đáng kể giữa đạo Phật và Cơ đốc giáo
Đức Chúa Trời
Tín đồ Thiên Chúa giáo xem Đức Chúa Trời như đấng chúa tể và đấng sáng tạo ra họ, trong khi Phật tử lại nhìn Đức Phật như kiểu mẫu và lý tưởng của mình. Phật giáo đồ không tin có một đấng Thượng đế sáng tạo. Trong khi Cơ đốc giáo, khái niệm về Đấng Thiên Chúa hiện ra rất lớn.
Trong Kinh Cựu Ước, Đức Chúa xuất hiện với tư cách là người ban phát Công lý thiêng liêng, đây là một khái niệm hầu như không có trong đạo Phật.
Cầu Nguyện – Thiền định
Thiền định và chánh niệm của đạo Phật đặt nền tảng trên đạo đức và giúp nảy nở lòng từ bi và trí tuệ. Cơ đốc giáo nhấn mạnh nhiều hơn về cầu nguyện.
Ân điển/Nỗ lực cá nhân
Đạo Phật chú trọng nỗ lực cá nhân nhiều hơn, Cơ đốc giáo chú trọng đến Ân điển nhiều hơn.
Luân hồi Chuyển kiếp Đạo Phật nhấn mạnh đến vòng sinh tử luân hồi bất tận và ý niệm chuyển kiếp. Cơ đốc giáo dạy chúng ta có một cơ hội duy nhất trong cuộc sống.
Cứu rỗi và Giải thoát
Cơ đốc giáo nhấn mạnh khái niệm ‘sự cứu rỗi’. Sự cứu rỗi đến từ việc chấp nhận đức Chúa Giêsu là vị cứu tinh. Đối với những người tin vào Chúa Giêsu Kitô, Kitô hữu tin rằng họ sẽ đạt được cuộc sống vĩnh cửu trên Thiên đàng. Phật tử có một sự nhấn mạnh khác, họ tin rằng một cá nhân phải tự nỗ lực thực hiện để giải thoát cho chính mình – một sự thực nghiệm có thể nhiều kiếp tu hành. Một Phật tử cho rằng niềm tin vào Đức Phật là chưa đủ, người tìm kiếm cõi Niết bàn hay Cực lạc phải tự nỗ lực trải nghiệm, thông qua chuyển hóa bản chất và tự chuyển hóa để thân tâm thanh tịnh.

Điểm tương đồng giữa đạo Phật và Cơ đốc giáo
1. Được thành lập bởi một bậc Đạo sư tâm linh người nhận đệ tử.
2. Giáo lý giảng dạy thông qua việc sử văn học như các câu chuyện ngụ ngôn đơn giản.
3. Cả Chúa Giêsu Kitô và Đức Phật đều tìm cách cải tạo tập tục lạc hậu trong xã hội/tôn giáo hiện có, đã bị bôi nhọ thành các hình thức nghi lễ không có ý nghĩa tâm linh. Chúa Giêsu Kitô đã chỉ trích những người cho vay tiền trong các nơi thờ tự tín ngưỡng dân gian. Đức Phật chỉ trích chế độ đẳng cấp và thói đạo đức giả của Bà La môn giáo.
4. Cả hai đều là những người bình đẳng. Đức Phật chấp nhận tất cả giai cấp vào tăng đoàn của mình. Chúa Giêsu Kitô đã rao giảng triết lý không chỉ dành cho một chủng tộc nhỏ.
5. Các giá trị được chia sẻ. Ngũ giới của đạo Phật (Bảo Vệ Sự Sống, Hạnh Phúc Chân Thật, Nuôi Dưỡng và Trị Liệu Tình Thương Đích Thực, Chia Sẻ và Lắng Nghe đều được nhân loại thừa nhận, trong đó có cả tín đồ cơ đốc.
6. Cả hai tôn giáo đều nhấn mạnh lối sống có Đạo đức, Từ bi/Bác ái đối với người khác.
7. Cả hai đều dạy vượt qua nghiệp lực hận thù thông qua sự mầu nhiệm của Từ bi, Bác ái. Đức Phật dạy: “Chỉ có từ bi mới dập tắt được ngọn lửa hận thù. Không thể lấy đánh trả đánh, lấy chửi trả chửi, mà chỉ có thể dùng giọt nước nhành dương để xua tan thù hận, chỉ có vậy tâm chúng ta mới được bình an.” Chúa Kitô dạy: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.”
8. Giống như đạo Phật, Cơ đốc giáo cũng khuyến khích các đồ đệ thực hiện các bước để cải thiện sức khỏe thể chất lẫn tinh thần họ.
9. Giống như Cơ đốc giáo, đạo Phật có một khía cạnh có một khía cạnh lòng mộ đạo mạnh mẽ. Điều này được đặc trưng bởi niềm tin vào Đức Phật. Điều này đặc biệt được đánh dấu trong các truyền thống Phật giáo như Tịnh độ tông, vốn nhấn mạnh đến việc nguyện sinh về thế giới Cực lạc của Đức Phật A Di Đà, hay thế giới Tịnh Lưu Ly của Đức Phật Dược Sư.
10. Cả hai tôn giáo đều khuyến khích các tín đồ của họ khởi từ bi tâm, lòng bác ái, làm từ thiện giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh, người nghèo khó.
11. Cả hai tôn giáo đều có cách tiếp cận người tu sĩ sống độc thân và cư sĩ tại gia. Mặc dù yếu tố tu sĩ sống độc thân không có trong đạo Tin Lành ngày nay.
12. Cả hai đều khao khát sự hoàn thiện tinh thần lớn hơn. Mặc dù họ có những cách tiếp cận khác nhau, nhưng cả hai đều đang tìm kiếm một sự hoàn hảo tâm linh cao hơn.
13. Cả hai đều tìm cách vượt qua thế giới cám dỗ của vật chất xa hoa. Họ tin rằng hạnh phúc thực sự có được từ các giá trị tinh thần và ý thức tâm linh.
13. Ý thức về Thần thánh. Đúng là Đức Phật không nói về Thượng đế. Phật giáo không cho rằng Thượng Đế có năng lực sáng tạo vạn vật, cũng không thừa nhận Thượng Đế có quyền ban phúc giáng họa đối với chúng sinh. Đức Phật xem Thượng đế cũng là một trong 6 loại chúng sinh; bất quá vì ở các đời trước, có tu phúc báo, cho nên ngày nay được sinh lên các cõi Trời để hưởng lạc. Đức Phật nói về sự bình an vô tận, ánh sáng vô biên và niềm hạnh phúc vô tận của Niết bàn. Thượng đế là gì nếu không phải là ý thức siêu việt này?
Việt dịch: Thích Vân Phong Nguồn: Biography Online
Trích dẫn: Pettinger, Tejvan. “Sự khác biệt giữa đạo Phật và Cơ đốc giáo”, Oxford, Vương quốc Anh – www.biographyonline.net. Xuất bản ngày 8 tháng 1 năm 2013. Cập nhật ngày 12 tháng 1 năm 2018.
Sao phải dùng những câu từ như vậy với bạn đọc vậy bạn cư sĩ Giác Tâm? Cho dù họ không hài lòng hay phản đối cũng gọi chung là ý kiến cộng đồng mạng, đã là ý kiến CDM thì cũng đâu cần phải quá bận tâm nặng nề như vậy? Họ nói có thể đúng hoặc chưa đúng, cũng có thể do thể lệ của BTC ghi chưa rõ ràng, người ta chưa hiểu hết, tôi vẫn nghĩ giải này là các tác giả nào viết theo chủ đề BTC đưa ra thì gửi thi cũng đều được chứ cũng không biết nội dung đó phải được cơ quan báo chí nào đó đăng tải rồi mới được dự thi, vì thể lệ các bạn cũng ghi là "khuyến khích các tác giả trẻ,.." mà họ có đề nghị tôn vinh giải báo chí thì cũng cần ghi nhận sự đóng góp âm thầm cũng ko sao. Giải báo chí là tốt, là hay vì ngành nào cũng phát động hội thi cả, cũng không ai kêu phải hủy bỏ cả, chỉ là họ có ý kiến nên tôn vinh những người đã đóng góp âm thầm cho Phật giáo nói chung thôi. Người làm báo nên hoan hỷ khi tiếp nhận ý kiến bạn đọc. Không nên có những câu từ thiếu tôn trọng người khác. Cảm ơn.
Cảm ơn tác giả Vũ Văn Thắng. Bài viết rất hay. Cảm ơn vì đã có một bài viết thấu tình đạt lý, biết tri ân, trọng ân những người đã âm thầm cống hiến. Chúng tôi không hơn thua so đo vì chúng tôi chưa từng viết bài nào cho Tạp chí mà chỉ là người đọc nhưng tôi đã từng thấy nhiều tác giả đồng hành cùng tạp chí thời gian rất lâu, đi qua nhiều dư luận khen chê vẫn bền bỉ, tôi cũng đã từng có lúc khó chịu vì bài viết của họ nhưng tôi cũng là người đồng cảm và tri ân họ. Cảm ơn các tác giả và tạp chí. Cảm ơn các bạn vì người đọc mà yêu thương. Vì đạo Phật mà vững vàng tâm đạo.
Ở đây đâu có ai chửi Tạp chí đâu bạn. Họ cảm ơn Tạp chí và các thầy cô tác giả trong này k hết đó chứ. Giải này là của GHPG đề nghị, Ban Truyền thông thực hiện. Người đọc góp ý chung chứ có ai chửi hay nói gì riêng TC, nói gì mấy thầy cô trong đây đâu bạn Giác Tâm
Đâu có Hội thi nào mà không có ý kiến ra vào đâu bạn Giác Tâm, giải thưởng nhà nước về văn học, nghệ thuật còn bị chê, còn bị nói đủ điều mà bạn. Mấy hội thi Hoa hậu, game show, mấy giải thưởng Văn học cũng bị người ta kêu dẹp đi đó bạn. GHPG mới tổ chức lần đầu thì nhiều ý kiến là bình thường. Người ta quen nghĩ trong đạo Phật chủ yếu là lợi tha, không mong cầu danh hiệu, nên người ta có ý kiến khi thấy hội thi trao giải thưởng thôi. Giải các môn khác còn bị nói huống chi trong Phật Giáo. Người ra cũng chẳng lôi kéo hay định hướng dư luận gì đâu, muốn làm vậy, họ viết một bài cho chạy seeding trên MXH chứ cần gì vô đây hả bạn? Còn nói về hiệu ứng truyền thông bây giờ thì tiktoker, facebooker, youtuber làm còn ok hơn cả Đài truyền hình, báo chính thống nha bạn. giờ có ai mở đt ra lên mạng mà vô đải truyền hình BTV, HTV coi ti vi đâu bạn nên cái gì cũng phải cần hiệu ứng MXH, nhiều người khác cùng làm, Toán học, Vật lý, KH ngồi một mình vẫn dc nhưng Tôn giáo mà chơi một mình hay chỉ tập trung coi trọng một mảng nào đó là không sống nổi đâu bạn. Nhiều Tôn giáo còn phải thâm nhập từng nhà để lôi kéo tín đồ đấy nên đừng coi thường bất kỳ ai cùng đến với mình, đóng góp cho mình. Giờ bỏ hết, lấy mấy người dự thi này với hội thi này, một năm thi một lần, còn lại không ai làm gì hết, muốn làm gì phải bỏ tiền ra thuê, từ lao công quét dọn, quay phim chụp hình, biên tập, tác giả...thì làm nổi không? đạo Phật sống được không? nếu không nhờ những người âm thầm ngoài sau cùng đóng góp cho đạo Phật? P.s cop lại cái bình luận của em bé Gấu Bông vì thấy dễ thương, thêm cmt của mình chắc sẽ bị trôi của em bé. "Con chào quý tòa soạn. Con mới đọc tạp chí được mấy tháng nay, con không biết giải thưởng này ra sao nhưng con cảm ơn vì các thầy cô đã có nhiều bài viết hay, nhiều tình cảm, con thấy các thầy cô luôn quan tâm đến bạn đọc, dù có khi nhiều ý kiến góp ý, hay nhiều người không vui, nhưng các thầy cô đã có bài viết động viên, giúp người đọc hiểu được tình cảm mong muốn của thầy cô gỡi cho chúng con và mọi người, dù các thầy cô, tác giả không có giải thưởng, trong lòng con các thầy cô, tác giả của tạp chí vẫn là số 1, con cám ơn mọi người, thầy cô trong tạp chí và các anh chị trong hội tư vấn tâm lý đã giới thiệu cho con bài đọc trên này, đã thương con...con cám ơn nhiều ạ@@"
Tôi sẽ đem bình luận của bạn Giác Tâm để gửi đến cho các Thầy, Cô Tăng Ni khác, để xem họ nghĩ như thế nào, bạn nhé!
Khi bạn làm một cái gì, bạn cần lắng nghe ý kiến dư luận chứ không phải khi người ta góp ý, thậm chí góp ý tốt cho các bạn (vì tôi nghĩ các bạn cũng đang phụng sự âm thầm) thì bắt đầu quy chụp cho người ta bằng những lời thô thiển, độc địa như bạn cư sĩ Giác Tâm đã viết. Đạo PHật có thể tồn tại nếu không có đội ngũ những người âm thầm phụng sự không? và người đọc họ cảm kích, họ cảm ơn những người đó thì có xấu như những gì bạn Giác Tâm nói không? Thế người cư sĩ tốt là phải như bạn à? Đó là ngôn từ của kẻ vô ơn. tôi mong các tác giả, các phật tử bao lâu nay đã phụng sự sẽ đọc được bình luận của bạn.