Theo Tam Tạng giáo điển Pali của Phật giáo Nam tông (Nam truyền Thượng tọa bộ), ngày trăng tròn tháng Tư Âm lịch là ngày lịch sử, kỷ niệm một lúc 3 thời kỳ: Bồ Tát Ðản sinh, Thành đạo và Phật nhập Niết bàn, Phật giáo thế giới gọi ngày ấy là "lễ Tam Hợp", ngày lễ Vesakha.
Tỳ kheo Thiện Minh
Ngược dòng lịch sử cách đây hơn 25 thế kỷ, đức Từ Tôn, cứu thế đã xuất hiện giữa Trung Ấn Ðộ để sau này trở thành một bậc Ðại Vĩ Nhân mở đầu cho một kỷ nguyên an lạc và giải thoát. Ngài ra đời nhằm ngày thứ sáu, Rằm tháng Tư Âm lịch. Lời nói đầu tiên của con người hi hữu phi phàm này ngay sau khi xuất hiện giữa trần gian ở vườn Lâm-tỳ-ni tại thành Ca-tì-la-vệ như sau:
"Ta là bậc cao nhất trên đời Ta là người quý nhất trên đời Ta là bậc chí tôn trên đời Sự sinh ra của ta kiếp này là kiếp cuối cùng Nay ta chẳng còn tái sinh nữa."

Ngài lớn lên trở thành người tài ba lỗi lạc, tướng mạo cực kỳ khôi ngô, sống trong cung vàng điện ngọc, vợ đẹp, hầu xinh, giường ngà, chiếu ngọc, nhưng với chí nguyện "độ đời", lúc nào Ngài cũng băn khoăn, suy tư, khắc khoải, lo âu tìm kiếm một con đường giải thoát để cứu khổ cho chúng sinh đang u mê trong đêm tối của cuộc đời.
Vượt kinh thành, xuất gia tìm đạo và trải qua sáu năm khổ hạnh, màn trời chiếu đất cơ cực trăm bề, rốt cuộc Ngài tự phát hiện ra con đường Trung đạo, có năng lực đưa đến thoát ly sinh tử, và cuối cùng Ngài đã đắc đạo quả trong ngày thứ ba, rằm tháng Tư. Lời nói đầu tiên của đức Thế Tôn sau khi đắc thành quả Phật là:
"Trong vô số lượng kiếp, Như Lai còn lặn lội tìm kiếm người thợ cất nhà thì sự sinh đã khiến Như Lai đau khổ không ngừng. Này người thợ nhà kia, ngươi đã bị Như Lai khám phá ra rồi, đừng hòng cất nhà cho Như Lai được nữa, sườn nhà, nóc nhà đã bị Như Lai phá vỡ và triệt hạ, tâm Như Lai hoàn toàn vô hành, vô nhiễm."
Sau khi chứng quả Chính Biến Tri, thay vì an hưởng quả vị siêu thoát một mình, nhưng với lòng từ bi vô lượng thúc đẩy Ngài không nỡ để cho chúng sinh chìm ngập khổ sầu mãi trong biển lệ trầm luân, nên Ngài nỗ lực suốt 45 năm trường đem đạo vàng truyền bá khắp nơi, nhằm một mục đích duy nhất là đem lại hạnh phúc và giải thoát cho chư thiên và nhân loại.

Cuộc đời hoằng hóa lợi sinh của đức Phật trong suốt 45 năm, mỗi ngày được chia ra làm 5 công việc như sau:
1. Sáng, đi khất thực và gieo duyên lành cho chúng sinh.
2. Chiều, thuyết pháp cho chúng sinh.
3. Tối, giáo giới chư Tăng.
4. Khuya, giảng pháp và trả lời thắc mắc cho chư thiên.
5. Rạng đông, dùng Phật nhãn xem xét trong tam giới có chúng sinh nào hữu duyên để tế độ hôm ấy.
Do đó đời Ngài hoàn toàn hy sinh để thực hiện hạnh độ đời cho đến hơi tàn sức kiệt, Ngài thở về Câu-thi-la và Ngài tịch diệt. Thân Ngài nằm giữa hai cây Long Thọ,và hôm ấy nhằm ngày thứ tư, rằm tháng Tư. Lời nói sau cùng của đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật là:
"Nầy chư Tỳ kheo, từ lâu nay các con nương nhờ nơi Như Lai, nay Như Lai sắp từ giả các con, kiếp sống thật là ngắn ngủi, vạn vật có sự tan rã là lẽ thường. Các con không nên có sự buồn khổ, các con hãy cố gắng chuyên cần hành đạo và đừng nên dễ duôi. Sau khi Như Lai nhập Niết bàn, Kinh-Luật là thầy của các con vậy."
Như vậy ngày Rằm tháng Tư không những là kỷ niệm ngày Bồ Tát Ðản sinh, mà còn là ngày Thành đạo và Phật nhập Niết bàn.
Ngày nay, cứ mỗi khi đến ngày Rằm tháng Tư, ngày đại lễ Tam Hợp, Phật tử Việt Nam cũng như Phật tử trên thế giới đều hướng tâm về đức Phật. Ðời Ngài đã thuộc về quá khứ nhưng uy danh Ngài vẫn sống mãi với trào lưu lịch sử.
Do đó, để tưởng nhớ đến ngày kỷ niệm lịch sử của Ngài, các chùa trong hệ Phật giáo Nam tông có tổ chức thọ hạnh Ðầu đà thức trọn đêm không nằm không dựa để tham thiền, tụng kinh, chiêm bái Xá lợi đức Phật Tổ, hái hoa Phật pháp, gieo duyên học Phật, luận đạo, kinh hành... hầu cúng dường đức Phật một đêm không ngủ để gieo duyên lành giải thoát và giác ngộ.
Cầu chúc quý vị hưởng mùa Phật Ðản vui vẻ hạnh phúc trong ánh hào quang từ bi, trí huệ của đức Phật Tổ Như Lai.
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Tỳ kheo Thiện Minh Nguồn: https://www.budsas.org/uni/u-vbud/vbpha211.htm
Bài viết ngắn gọn nhưng sâu sắc. Rất hay. Cảm ơn Tác giả.
Chào tác giả. Nếu một người họ sống sai, họ xấu nhưng họ khuyên người khác sống tốt thì đó là tốt, vẫn hơn là họ xấu họ lôi mình xấu theo họ, sao lại cho rằng đó là "giả tâm" hay "nhân danh đạo đức để áp đặt"?
Chung quy là người đọc họ muốn chúng ta bớt khẩu khí lại, bớt chỉ trích, bớt phán xét, bớt dùng từ gây sát thương, thì như vậy cũng tốt mà, đạo Phật dạy con người cẩn thận về khẩu nghiệp thì người đọc họ góp ý vậy có gì xấu đâu. Khi nào họ bảo mình chửi người này, chửi ng kia đi, phải phán xét chỉ trích nhìu vô thì cái đó mới là bậy là hại mình. Còn họ góp ý tốt thì nên tiếp thu, đừng tự ái, cái tôi càng cao mình càng khổ.
Những bài viết có yếu tố thao túng tâm lý người khác theo góc nhìn tiêu cực nên hạn chế, ngôn ngữ còn nặng tính phán đoán cảm tính. Hãy bao dung & nhìn người rộng thoáng hơn. Cảm ơn.
Thao túng tâm lý đám đông và hiệu ứng đám đông là vấn đề nhức nhối trên MXH, không loại trừ trong đó có Tôn giáo mà TGiao là chiếm không ít vì nhiều đạo tràng có rất nhiều tín đồ, showbiz thì có nhiều fan. Tóm lại làm gì cũng nên hướng đến ôn hòa, văn minh, đạo Phật có thêm lòng từ bi. Con người đang tiến tới văn minh nhân loại, không phải cái gì cũng bám vào xưa cũ (ngay cả kinh điển giáo lý của Phật hay kinh thánh của Chúa) cũng đều sử dụng phù hợp, hòa hợp với bối cảnh, xã hội, con người...những bài viết kích động thù hằn, chia rẽ, ly gián, định hướng đám đông theo cách tiêu cực như trên mxh, tiktok...nên loại bỏ, mà ngày nay thấy còn nhiều bạn trẻ tham gia, bị lôi kéo theo lắm, bình luận với động cơ không tích cực, kém văn minh cũng loại bỏ. Vì một cộng đồng văn minh. Cảm ơn bạn.
Bạn suy luận nhiều cái xấu về người khác quá mà không biết bạn suy luận có đúng không, phán xét có đúng không? Người ta nói khi mình nghĩ sai nghĩ xấu nghĩ oan cho người khác là mình sẽ mang một cái nghiệp báo sau này phải trả. Nếu cuộc sống mà nhìn đâu cũng thấy xấu, cũng thấy đau khổ thì học Phật để làm gì?