Diệu Giác
(Thơ thiền)
4- DIỆU GIÁC
ÁNH ĐẠO VÀNG
Tâm thông… hết thảy đều thông,
Tâm mê có mắt… mà không thấy đàng,
Phật trao ta… Ánh đạo vàng,
Tự mình khám phá… thiên đàng tự tâm.
TÙY DUYÊN
Vạn pháp thế gian … thảy tùy duyên,
Tử sinh, thành hoại… lẽ tự nhiên,
U mê, chấp trước… gây phiền não,
Buông chấp bỏ mê… đặng an nhiên.
TỨ THẦN TÚC
Nguyện cầu tha thiết… đáy lòng ta,
Tinh tấn công phu… nương Phật Đà,
Nhất tâm như núi… không lay chuyển,
Quán phá U minh… ngựa phi xa.
CHÍNH - TÀ
Hành Đạo hiển Chính… dẹp Tà,
Hết Tà buông Chính… mới là tịnh thanh,
Quán soi mê - ngộ… dữ - lành,
Lỗi mình gắng sửa… chẳng tranh với người.
CHÍNH QUẢ
Siêng năng tưới Pháp… khắp vườn tâm,
Thiền khéo hạt Linh… sẽ nảy mầm,
Tinh tấn, công phu… chăm cây lớn,
Bồ ĐềChính Quả… ắt đầy mâm.
NIẾT BÀN
Nhân duyên gặp Pháp... liễu Tâm kinh,
Chợt thoáng ngộ ra ... bản tính mình,
Chứng nhập Chân Như... lòng tịch mịch,
Bừng lên Trí Huệ... đỉnh quang minh.
DIỆU GIÁC
Định Tâm, Huệ Nhãn ... mở bừng ra,
Chiếu phá lầm mê... cõi Ta bà,
Kiến Tính, Minh Tâm... hai mà một,
Đạo mầu thành Phật... tại lòng ta.
Giác Tính đủ luôn... tự Tâm mình,
Xưa nay không diệt... cũng không sinh,
Tịnh thanh vốn gốc... không lay động,
Vạn pháp năng sinh... tự Tâm Linh.
Niệm chân hễ khởi... thảy đều chân,
Muôn cảnh như như... mặc xoay vần,
Tâm vẫn như như... Tâm chân thật,
Nhập Tri Kiến Phật... Diệu Giác Tâm.
Tác giả: Chánh Tín
Bình luận (0)