














Lời: Guo Tu - C.T MLS
Nhạc: Huỳnh Sơn YT
Bản quyền: Guo Tu - C.T MLS
















Lời: Guo Tu - C.T MLS
Nhạc: Huỳnh Sơn YT
Bản quyền: Guo Tu - C.T MLS
Không phải thành tích thể thao ở đấu trường Olympic, hay giải thưởng danh giá này nọ, tên “Giá Rai” thân thương nơi tôi sống có ở nơi cần đến nhất vào lúc này. Thật tự hào!
Con thấy mình và chú Tuệ Đạo cũng mang trong lòng khát khao ấy, mong muốn được sống trong ngôi nhà chung của Đức Thế Tôn. Hai huynh đệ mang hai hành trình khác biệt, nhưng cùng chung một chí lớn: Đi trên đường Đạo.
“Cha mẹ năm mươi tuổi thì thời gian sống tính bằng năm, sáu mươi tính bằng tháng, bảy mươi tính bằng ngày. Còn tám mươi là tính bằng giờ.”.
Câu chuyện về gia đình anh Quảng không chỉ là chuyện cứu một con vật bé bỏng khỏi cái chết. Trong đó còn là tình thương mộc mạc của những con người chân quê, là sự sẻ chia vô điều kiện mà xã hội hôm nay đôi khi cần được nhắc lại.
“Của cho” là vật chất; “cách cho” là phẩm chất và phương pháp. Phẩm chất ấy trọn vẹn khi tâm song hành với trí tuệ, khi khiêm cung đi đôi với minh bạch, và khi việc thiện luôn hướng đến công bằng và tự lực.
Có những ngày, ta chợt nhận ra sự chân thành của một người nhẹ như gió thoảng, chẳng để lại vết tích của hàm ơn, chỉ là để phủi bớt những lớp bụi trần ố hoen trên vai ai đó, rồi rời đi giữa thinh lặng hư không.
Bình luận (0)