
Bài liên quan
Bài viết khác
-
Tìm hiểu một số bài thơ Thiền - Phật của chúa Nguyễn Phúc Chu (1691 - 1725)
Có thể nói chúa Nguyễn Phúc Chu là một tác gia văn học lớn nhất, đặc biệt là thơ Đường luật, đã để lại những bài thơ gây ấn tượng, rất đặc sắc, nhất là về thơ thiền thì các hậu duệ của ông dù là nhà thơ lớn đời sau cũng không thể hơn được.
-
Bên đời hiu quạnh có thấy quạnh hiu?
Bên đời hiu quạnh có thấy quạnh hiu?”. Câu hỏi ấy vẫn lặng lẽ vang vọng trong nhiều thế hệ người nghe nhạc Trịnh. Đó không đòi hỏi câu trả lời, mà là lời mời bước vào thiền quán.
-
Trao đổi một số nội dung trong bài "Nghiên cứu văn học PGVN: Vấn đề và suy nghĩ"
Có quan điểm của Nguyễn Đình Chú nhấn mạnh vai trò VHPG trong văn học bác học, nhưng văn học viết trung đại Việt Nam hình thành bởi đa nguồn (Nho–Phật–Đạo, Hán–Nôm, cơ chế nhà nước/văn trị), không thể độc quyền “mạch chính” nếu không kèm biện luận so sánh với truyền thống Nho học.
-
Danh sĩ Vũ Trinh và dấu ấn trong tác phẩm Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh
Vai trò của Vũ Trinh (và Nguyễn Đăng Sở) trong việc viết phần Thanh chú là cực kỳ quan trọng, thể hiện tinh thần "Dĩ Nho giải Phật" (dùng triết lý Nho gia để lý giải Phật giáo) – một đặc điểm nổi bật của Thiền phái Trúc Lâm Việt Nam.
-
Sau này con lớn…
Có học mới thoát sống mòn. Có chữ chẳng sợ ngậm ngùi cười chê. Không nạnh tị, chẳng chấp nê. Bạn bè học giỏi thì con nên mừng. Việc học chớ có dở chừng. Phải có con chữ, luyện tôi thành người.
-
Mạc Cửu huyền tích diễn ca
Danh thần ấy, Quốc công Mạc Cửu / Bậc tiền hiền trấn thủ Tây Nam / Một tay gầy dựng giang san /Hà Tiên lãnh thổ bạt ngàn mênh mông.





Bình luận (0)